Chương 15.

454 66 12
                                    

- Seishu, cậu dành cho tôi chút thời gian được chứ?

Em nhìn chàng trai với đôi mắt dị sắc. Hắn cao hơn em nữa cái đầu, khuôn mặt vẫn giữ vẻ chuẩn mực mà gọi em từ phía sau. Seishu nhìn xung quanh buổi tiệc, gật đầu rời đi cùng hắn.

Tiết trời dần lạnh hơn, vài hạt bụi theo cơn gió chợt lướt qua bên mái tóc vàng búi gọn. Em theo sau Kakuchou đi ra ban công bên ngoài, nơi đã không còn ồn ào huyên náo của buổi tiệc, chỉ còn tiếng coi xe ồn ào vọng từ phía xa.

- Seishu... Cậu là người nhờ Izana điều tra về Hattoja Hakame phải không?
- Phải.

Chỉ một từ ngắn gọn. Kakuchou nhìn em, hắn thoáng ngạc nhiên xong cũng nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, quay người đi và nén một tiếng thở dài.

Em nhìn hắn, đôi con ngươi dị sắc của hắn nặng trĩu mang đầy ý khó xử. Hồi lâu sau, hắn nhìn thành phố nhộn nhịp hối hả phía bên kia ban công. Từng câu từng chữ như con dao sắc nhọn đâm vào tận sâu sự kiềm chế của Seishu như một nhát dao chí mạng.

- 8 năm trước, Izana từng phục vụ dưới trướng của Hattoja...
- ...cũng là 8 năm trước, ngài ấy đã bị Hattoja Hakame...

Nói đến đây, Kakuchou nắm tay thành nắm đấm, mặt hắn đanh lại. Seishu nhìn hắn, em cảm giác như mình vừa đẩy người kề vai sát cánh bên mình gần bốn năm qua vào lại hố sâu của tuyệt vọng, mồ hôi lạnh chạy dài trên khuôn mặt thoáng nét lo sợ mà dò hỏi Kakuchou.

- Izana...làm sao? Kakuchou, 8 năm trước đã sảy ra chuyện gì?!!
- ...8 năm trước, khoảng thời gian đó tôi và Izana tách nhau ra theo chỉ thị của nhà Hakame. Hattoja lệnh tôi sang Mỹ trong khi Izana ở cạnh bên hắn gần một năm tại Nga..
- ...một năm đó, Izana toàn mạng thoát ra được khỏi bàn tay nhơ nhuốc của hắn. Đó chính là kì tích...

Nghe đến đây, Seishu vịnh tay vào thành ban công lạnh toát để có thể đứng vững, ánh nắng mờ nhạt cũng không thể xoá mờ cái tâm tư rối như tơ vò của em.

- Rốt cuộc...đã xảy ra chuyện gì...
- Năm đó-
- Kakuchou!!!

Kakuchou ngạc nhiên quay lại nhìn người đang đứng bên trong, đôi bông tai khẽ đung đưa mắc vào vài sợi tóc trắng. Cặp mắt trừng trừng nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, không nói lời nào tiến lại bịt tai Seishu.

- Dừng lại được rồi...
- Izana. Ngài đừng dính líu đến gã nữa..được không...
- Kakuchou...

Nói đoạn. Hắn rời đôi tay đã hơi run vì cái lạnh, hắn áp hai tay mình lên khuôn mặt vì lo lắng mà đã hơi hoảng loạn, chân hắn hơi kiễng lên, áp bờ môi đã khô khốc đi vì giá rét lên môi đối phương. Cái hôn như chất keo đặt dính khiến Kakuchou nhận ra, người tình của hắn không muốn nói về nó nữa. Đáy mắt hắn nheo lại, rời khỏi bờ môi kia. Hắn nhìn Seishu một cái rồi rời đi, bỏ em và một mớ hổn độn ở lại.

- Izana-
- Tôi biết em đang định hỏi gì. Nhưng Seishu, chưa phải lúc để nói về nó. Tôi vẫn sẽ tìm thông tin về gã ta cho em... Nên đừng lo lắng.

Hắn mỉm cười, rồi bỏ em ở lại với cơn gió thu đầu mùa lạnh buốt. Em nhìn theo bóng hình nhỏ nhắn kia, lần nào Izana mỉm cười như thế, khuôn mặt hắn chỉ toàn đớn đau. Em lấy điện thoại trong túi áo, nén dòng suy nghĩ tuông trào, ấn số rồi gọi điện cho ai đó.
.
.
Tiệc cũng đã tàn, người cũng đã vơi đi. Chỉ còn thân nhân hai bên ở lại trò chuyện bằng mặt không bằng lòng với nhau. Naomi ngồi trong phòng tân hôn, cô hồi hộp chờ đợi người cô thương thầm tận 7 năm qua. Người mà cô yêu đến điên dại. Cửa phòng khẽ mở, ánh mắt mong chờ của cô như hai viên kim cương dưới ánh đèn, vô cùng xinh đẹp. Cô bỏ qua cảm giác của đôi mắt hận thù ghim sâu từ tận trong thâm tâm, chầm chậm đứng lên ôm lấy người đàn ông cô yêu sâu đậm.

[Hoàn] [Koko x Seishu] TìmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ