Sảnh chính chỉ còn tiếng tí tách than hồng cháy trong lò sưởi. Khoảng không im lặng bao trùm, đến cây kim rơi cũng có thể nghe thấy, khiến lòng người đến thở mạnh cũng không dám. Đã vài tiếng đồng hồ trôi qua, như đã trăm năm đằng đẵng. Seishu ngồi đó, mà tâm can cứ như ai xào nấu, lúc nóng lúc lạnh mà nhìn xa vào cánh rừng vô thanh bên kia khung cửa sổ đóng kín.
.
.
Naomi được dìu xuống, nàng ta xanh xao, vô lực theo từng gót chân chậm chạp của gia nhân. Vừa thấy em, nàng ta trừng trừng giận dữ mà rơi lệ. Chỉ tiếc nàng ta không đủ sức để đi lại bình thường, nếu không đã sống chết với em mất rồi.- Seishu. Không ngờ...anh lại là kẻ ác độc như vậy... Đứa trẻ ấy, đứa trẻ ấy có tội gì chứ...
- TRẢ CON CHO TÔI!!!Naomi ngồi thụp xuống sàn nhà lạnh thấu xương mà thét gào thê thảm. Lệ tuôn như oán hận. Tiếng khóc nghẹn ngào nấc từng cơn lanh lãnh vang lên, lọt vào tai như chất chứa cùng cực của đau đớn. Nàng ta vào vai là một người mẹ vừa mất con. Tất nhiên phải diễn sao cho thiên hạ thập phần xót thương, phải đau lòng theo nàng. Mà còn là đứa con đầu lòng, đương nhiên phải càng thê lương trầm uất.
Naomi như nghĩ ra điều gì đó, nàng ngước lên, lau vội lệ rơi trên khuôn mặt có chút xanh xao, khoé mắt đỏ hoe đầy hận thù mà nhìn Seishu.
- Anh tên tiện nhân đến bây giờ còn ở đây ư?
- Tôi ở đây...là để làm rõ sự việc.
- Có còn gì ngoài việc anh đẩy tôi té để sảy đi đứa con..
- ..con của mẹ. Con của mẹ...đứa con đáng thương của mẹ...Nàng ta vẫn ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo mà thổn thức xoa xoa bụng cất lời lạc lõng. Nàng chợt nhớ đến câu nói của bà Elena "...Chỉ tiếc, nó từ khi còn trong bụng mẹ. Đã là một bào thai không có quyền sống rồi..." sống lưng được một phen ớn lạnh. Ngước nhìn bà Elena đang ngồi chéo chân trên ghế.
- Đỡ Naomi dậy đi. Để con bé ngồi đó con không xót à Kokonoi?
Bà Elena nói, giọng nghiêm nghị mà nhìn thằng con trai bà. Koko vậy mà chả để tâm đến, gia nhân vội đỡ nàng ta dậy. Bản thân vẫn ngồi yên cạnh Seishu. Đôi con ngươi đen tuyền của hắn lướt qua thân ảnh khóc đến đỏ cả mắt.
- Người cũng đã đông đủ. Vậy bây giờ ta bắt đầu được chứ?
- Trước là Naomi. Kể lại mọi chuyện đi.Koko cất lời, hắn bình thản dựa vào ghế, đánh mắt sang nhìn nàng ta đang ngồi cạnh bà Elena sục sùi mà lau lệ.
- Kokonoi. Anh phải làm chủ cho em. Seishu vì không mang thai được, hết lần này đến lần khác làm khó dễ mẹ con em...
- Nhưng em cũng chỉ là muốn làn thân với anh ấy. Em cũng biết anh vì chuyện của công ty mà ngày đêm lao lự. Mới nhẫn nhịn mà ở lại đây. Suy cho cùng vẫn là em muốn ở lại. Vậy mà...Nàng ta khóc lóc thật thương tâm, ai trông thấy cũng phải đọng lòng thương xót.
- Vậy mà, Seishu vì ganh ghét đứa trẻ này mà đẩy em xuống cầu thang. Còn không ngừng buông lời lăng mạ em không xứng ở cạnh anh...
- Naomi nói cẩn thận.. Nếu mọi chuyện đều như lời cô nói thì đáng lý ra tôi phải cách xa cô ra mới không bị người khác nghi ngờ. Cớ gì lại phải chính tôi hãm hại mẹ con Naomi chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] [Koko x Seishu] Tìm
RomanceCó tìm thì sẽ gặp. Có duyên ắt sẽ trùng phùng. Truyện đăng duy nhất ở Wattad. Mình viết fic này chỉ để thoả mãn sự sìn otp. Nếu không hợp nhau, đừng buông lời cay đắng. Tác giả: Kiwikaela. ° Cảnh báo nho nhỏ: OCC, truyện có yếu tố boy loves, lệch ng...