Chương 13.

466 68 2
                                    

"Chúng tôi có ý muốn nhận con nuôi..."

Câu nói của Chifuyu cứ thoang thoảng vang lên từ hư không, đẩy tâm trí Seishu vào một vùng mờ mịt. Chiếc xe lăn bánh đều đều trên quốc lộ, băng qua những toà cao ốc được ánh nắng ban trưa rọi qua trông như những viên kim cương to mà chen chút nhau. Em thả hồn theo những khung cảnh vụt qua cửa kính, lòng rối như tơ vò, đáy mắt khẽ run, tựa đầu vào cửa kính xe mà nén tiếng thở dài. Lòng thầm nghĩ, phải chi em và chồng có một đứa con cho riêng mình. Kết cục có thể sẽ không có kẻ thứ ba chen vào.

Suy cho cùng. Em nói nhỏ là vợ của một người chồng thành đạt. Nói lớn là phu nhân của một trong năm gia tộc quyền lực nhất cái thành phố này.

Thưở ban đầu về đây. Lời ra tiếng vào không ngớt cứ rỉ nhau như nước dơ chảy từ mái nhà lên thân thể gầy gò, không ai hiểu cũng không ai thương cho. Em chỉ có thể nén cái cảm xúc bi ai đó vào thân thể kiệt quệ không còn chút dũng khí nào để sống.

Đến khi gieo thân mình xuống từ ban công, trong cơn mờ mịt nhoè đi mọi giác quan. Em nghe thấy giọng người kia khẩn thiết gọi tên mình. Đó coi như món quà mà em khác khao bên hắn bốn năm qua. Nhưng lại không ngờ, em chỉ dạo một vòng Quỷ Môn quan, cơ thể cũng chỉ xây nhẹ. Koko vui đến phát khóc ôm em vào lòng mà thổ lộ tất cả tâm tư hắn giấu diếm bấy lâu.

Hỏi Seishu lúc đó có vui không, em sẽ trả lời là có. Tình cảm được đền đáp, đó là điều hoan hỉ hơn cả. Nhưng sau đó là một chuỗi sự kiện bổ vây lấy hai người. Từ chuyện làm ăn của Koko, đến chuyện có kẻ thứ ba chen chân vào. Giữa cái chốn hoa mộng của nhưng kẻ có tiền có thế, cô ta chen vào cuộc sống của em và chồng. Đảo lộn hoàn toàn quỷ đạo chỉ mới lăn bánh đều đặn.

Seishu bước xuống xe, em dặn lái xe đôi điều rồi bước vào khu chung cư cao cấp.

*Tiếng chuông cửa*

- Seishu? Sao em lại đến đây, vào nhà đi.
- Nghe nói anh không khoẻ. Em có chút việc nên tiện ghé qua thăm anh.
- Cũng chỉ là cảm nhẹ thôi. Không có gì đáng ngại...

Izana trên người độc nhất chiếc áo sơ mi quá cỡ, nhìn cũng biết là của kẻ nào. Vừa bước vào nhà, đã sộc lên mũi mùi sát trùng, em nhìn xung quanh căn nhà, thầm nghĩ chắc là Kakuchou vẫn chưa về.

- Hay thật, anh bị cảm mà mở máy lạnh mức thấp như thế này...

Gã rót cho em ly nước ấm, bản thân đứng trong bếp gọt một chút hoa quả.

- Cũng là thói quen cả, bên Nga lạnh quanh năm suốt tháng. Về đây thời tiết hơi chênh lệch... có chút không quen...

Gã cười nói nhẹ nhàng. Em nhìn Izana. Hiếm khi thấy gã tháo đôi hông tai kia ra, nhìn có một chút lạ lẫm.

- Hôm nay đến là có chuyện gì? Seishu em không hư không mà đến vậy đâu..
- Haha, quả nhiên Izana thật tinh tế.
- Theo em với Akane lâu như vậy. Tôi sắp đi guốc trong bụng chị em các người rồi...

Izana ngồi xuống phía đối diện Seishu. Đủng đỉnh nói cười, tay chống cằm nhìn em vân vê cốc nước ấm.

Em rất đẹp, dù có vết bớt trên khuôn mặt, nhưng như nó chỉ như một điều đặt biệt để đối phương nhớ đến một bông hoa có khiếm khuyết nhưng vẫn xinh đẹp nhất trong vườn. Seishu nhìn gã, đôi con ngươi xanh trong mang nhiều tâm tư dưới hàng mi dài, xong em lại hơi cúi đầu, làm tóc mai rủ xuống khuôn mặt.

[Hoàn] [Koko x Seishu] TìmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ