Trương Triết Hạn cũng không thật sự nhắm vào Cung gia, cả hai đều là những ông lớn kinh tế, nếu thực sự trở thành đối thủ của nhau thì sẽ có khá khá kẻ ngư ông đắc lợi, vậy nên sau một dự án kia thì Trương Triết Hạn không hành động thêm gì nữa mà chuẩn bị tham gia một bữa tiệc lớn của giới kinh doanh.
Những bữa tiệc kiểu này, Trương Triết Hạn đã quen, âm thầm đánh giá thực lực cùng khả năng của từng người một, sau này sẽ có cơ hội hợp tác.
Bỗng nhiên một thân ảnh lướt ngang qua trước mắt anh, là Cung Tuấn? Nếu cậu xuất hiện ở đây thì chỉ có thể là Cung Hàn dẫn đi, được đưa theo đến bữa tiệc lớn thế này chắc Cung Tuấn cũng được đối xử không tệ. Trương Triết Hạn không đến chỗ cậu mà lạnh mặt quay đi nhưng Cung Tuấn đã nhìn thấy anh, vội vàng sải bước đến, ắm lấy tay Trương Triết Hạn:
-Đàn anh, em có chuyện muốn nói!
-Có chuyện? Anh cũng không nhắm vào Cung gia nữa, chúng ta còn chuyện gì để nói?
Cung Tuấn hơi hụt hẫng trả lời:
-Anh không muốn biết lý do vì sao em ở đây sao?
Trương Triết Hạn nhìn thấy vẻ mất hứng của cậu, thở dài gật đầu mới khiến cậu cao hứng lên một chút, kéo anh ra ban công.
-Chuyện này anh phải giữ bí mật, em vốn là đứa con thất lạc của Cung gia, được phát hiện không lâu nên mọi người vẫn chưa công bố.
-Không công bố?
Trương Triết Hạn nghi ngờ hỏi lại, việc này quá không đáng tin, một gia tộc lớn tìm được con trai mà không công bố sao, chỉ có ba trường hợp, một là họ đang lợi dụng Cung Tuấn, hai là họ gặp chuyện gì đó, trường hợp thứ ba cũng là anh không mong muốn nhất, Cún ngốc đang nói dối.
-Ừm, em bị bắt cóc, anh hai muốn tìm chân tướng vụ bắt cóc đó nhưng anh ấy đang bị người khác đe dọa.
-Vậy sao lần trước gặp anh thì em lại không nói?
-Em đang định nói, nhưng có người gọi đến, em rối quá nên không biết nói thế nào.
Cung Tuấn cúi đầu xuống, Trương Triết Hạn cũng không biết nên tin hay không, người kinh doanh vốn phải đa nghi, mà khi thích một ai đó còn khiến con người ta trở nên ngu ngốc nữa. Trương Triết Hạn gật đầu, đưa tay xoa đầu Cung Tuấn, cố nặn ra một nụ cười cũng khiến Cung Tuấn an tâm.
Cung Tuấn biết rất ít người trong giới kinh doanh, nếu không phải đi cùng Cung Hàn thì chỉ có thể là ngồi một chỗ chỗ nhìn xung quanh. Đột nhiên cậu nghe thấy mấy người bên cạnh thì thào:
-Quả nhiên là trai tài gái sắc, Trương gia và Trịnh gia mà liên hôn thì sau này có ai quật lại được họ chứ?
-Chưa chắc, thương trường mà, nhưng trước mắt không thể đắc tội được.-Nghe nói bữa tiệc này cũng là để đánh tiếng trước vụ đính hôn của Trương thiếu với Trịnh tiểu thư đó. Trương phu nhân đã đi giới thiệu khắp nơi rồi.
Cung Tuấn ngơ ngác nhìn quanh, Trương thiếu ở đây còn không phải Trương Triết Hạn sao? Thì ra bữa tiệc này là để anh thông báo mình sẽ đính hôn sao? Cung Tuấn siết chặt ly rượu trong tay, là bạn cũng như đàn em, cậu đáng lẽ nên chúc mừng cho Trương Triết Hạn, nhưng không hiểu sao lại đau lòng như thế. Trước mắt bỗng hơi nhòa đi, Cung Tuấn nhắm chặt mắt rồi mở ra, tuyệt đối không được để người khác nhìn thấy cậu bất thường.
![](https://img.wattpad.com/cover/290290795-288-k844701.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Suỵt! Đừng nói tôi yêu anh ấy
FanfictionHọc bá, dịu dàng, vui tính công x ngây thơ, chu đáo, hiền lành thụ Trương Triết Hạn x Cung Tuấn Hạn Tuấn!!! Ngọt ngược!!! Thanh xuân vườn trường!!! Viết theo hứng, không đảm bảo chất lượng!!!