Chương 12

403 51 10
                                    

Trương Triết Hạn ở Viện mồ cô cùng Cung Tuấn đến hết tết, những người họ hàng và ba mẹ anh mừng tuổi theo cách rất trực tiếp, đó là chuyển khoản, vậy nên cũng không gặp mặt nhau mấy. Trương Triết Hạn còn thích cảm giác xếp hàng sau bọn trẻ chờ được mừng tuổi bằng phong bao đỏ hơn, dù chỉ là mấy đồng đủ để mua kẹo hay bim bim nhưng vẫn khiến anh và Cung Tuấn cười không ngớt. Hết thời gian nghỉ, hai người lại khoác ba lô cùng đống đồ ăn lên trường.

Thời gian thi đại học càng đến gần thì Trương Triết Hạn lại càng bận, tuy rằng ai cũng khẳng định anh dễ dàng vào được Đại học Thanh Hoa nhưng nếu anh lơ là thì sẽ trượt mất vị trí đó ngay, hơn nữa công việc công ty do anh tiếp quản ngày càng nhiều.

Cung Tuấn thấy anh bân rộn cũng không nỡ kêu anh phụ mình bê nước nên phần lớn thời gian cũng chỉ có một mình cậu trông quán.

Quán vừa vắng khách, Cung Tuấn đã thấy một người phụ nữ ăn mặc quý phái bước vào, cậu theo thường lệ đi ra, lịch sự hỏi:

-Đây là menu, xin hỏi cô dùng gì ạ?

-Không cần, tôi là mẹ của Trương Triết Hạn, hôm nay tôi đến để gặp cậu.

Cung Tuấn có chút căng thẳng ngồi xuống đối diện:

-Tôi biết hoàn cảnh của cậu khó khăn, cố gắng đi học đã không dễ dàng gì, hơn nữa mẹ nuôi cậu còn bị bệnh nặng, cần tiền chữa bệnh.

Cung Tuấn hơi đề phòng, người trước mặt tuy nói thông cảm với cậu nhưng giọng nói lại không có chút độ ấm nào cả. Trương mẹ đặt lên bàn một chiếc phong bì:

-Đây coi như là tấm lòng của tôi, cậu hãy nhận lấy.

Vừa nhìn đã biết số tiền trong đây chắc chắn không nhỏ, Cung Tuấn lại càng đề phòng.

-Cháu không thể nhận.

-Tiền cũng không nhận, vậy cậu muốn gì ở tiểu Triết?

Cung Tuấn choáng váng, thì ra mẹ Trương Triết Hạn đến đây vì nghĩ cậu thân thiết với Trương Triết Hạn vì tiền của anh. Quả nhiên Trịnh Mã Lệ nói đúng, không cùng giai cấp thì làm bạn cũng rất khó. Cung Tuấn đẩy phong bì về phía mẹ Trương:

-Mong bác đừng hiểu lầm, cháu tuy không có ba mẹ ruột nhưng vẫn được dạy dỗ đàng hoàng. Cháu mượn tiền đàn anh chữa bệnh cho mẹ nuôi, sau khi mẹ nuôi khỏe rồi, cháu nhất định sẽ trả lại.

Trương mẹ cũng không phải một người dễ mềm lòng, nếu dễ bị thuyết phục, bà đã không bước lên nổi vị trí phu nhân Trương gia.

-Tiểu Triết còn cả tương lai sau này, cần chú tâm học hành, tôi cũng mong cậu hiểu cho.

Nghĩa là nói cậu đừng đến gần Trương Triết Hạn nữa, như thế sẽ có hại đến tương lai của anh sao? Cung Tuấn gật đầu, đáng lẽ ngay từ đầu, cậu không nên dọn khỏi ký túc xá, bây giờ chắc chỉ còn cách đi tìm đại một nhà trọ rẻ tiền nào đó thôi.

-Cháu biết rồi, cháu sẽ cố gắng.

-Còn nữa...

-Cháu không phải người muốn lợi dụng lòng tốt của người khác, cháu sẽ không nói cho đàn anh chuyện này, bác không cần lo lắng.

Suỵt! Đừng nói tôi yêu anh ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ