Chương 77

4.3K 278 70
                                    

Ban đầu Phương Tiếu còn chưa hiểu, sau đó thì hiểu ra ngay. Cậu ta lập tức sầm mặt, trưng ra cái vẻ bảo thủ của phụ huynh lớn tuổi nói chuyện với Lạc Lâm Viễn, "Chuyện xấu gì? Mày còn muốn làm gì hả? Hôm qua không phải chỉ hôn thôi sao? Lạc Lâm Viễn, mày giỏi lắm, giới hạn thì sao hả?!"

Lạc Lâm Viễn vừa nghe đến chuyện ngày hôm qua là đỏ mặt, cậu phản bác: "Hồi trước tao với Hạ Phù yêu nhau cũng không thấy mày lắm mồm như này, sao đến lượt Du Hàn mày lại đòi có giới hạn?"

Phương Tiếu không đồng ý, "Giống nhau sao được?"

Lạc Lâm Viễn: "Không giống cái gì, mày tiêu chuẩn kép thì có!"

Phương Tiếu im lặng, cảm thấy đúng là mình tiêu chuẩn kép thật. Nhưng đây là anh em tốt của cậu, trai thẳng mười tám năm, bây giờ cong lần đầu, lại còn tốc độ nhanh như thế, chẳng lẽ dâng hiến tất cả cho người ta ư? Chẳng phải nói mắc bệnh sạch sẽ sao? Lẽ nào thầy Du xuất sắc toàn diện, kể cả mặt đó?

Lạc Lâm Viễn không biết trong đầu Phương Tiếu đang nổi giông bão đồi trụy, chuyện xấu mà cậu nói rất trong sáng, yêu đương là kiểu má ấp môi kề, tay trong tay, hẹn hò lén lút cơ. Cậu rất thích hôn Du Hàn, môi sẽ mềm mại tê tê, thích ôm Du Hàn, ngực kề ngực, vừa ấm áp vừa yên tâm.

Tiếng chuông vang học còn chưa vang lên, Lạc Lâm Viễn đã hăng hái thu dọn xong cặp sách, chuông vừa kêu là phi ngay sang lớp 10. Cậu không chạy, bởi vì sẽ không phù hợp với hình tượng của cậu trước mặt người ngoài mà đi thong thả, sau đó từ từ càng chạy càng nhanh. Đến khi tới cửa lớp học, cậu mới thu hồi vẻ mặt cười tủm tỉm, mặt không đổi sắc nhét tay vào túi quần đứng dựa cửa, tiện thể ra vẻ lạnh lùng kiêu ngạo cho người ta xem.

Du Hàn đeo cặp sách đi ra ngoài, nhìn thấy anh, đôi mắt cậu sáng rực lên như bóng đèn, kết quả theo phía sau Du Hàn lại có Nhậm Tự! Tạch! Bóng đèn thương hiệu Lạc Lâm Viễn tắt phụt đi.

Du Hàn đi tới trước mặt cậu, "Chờ anh à?"

Lạc Lâm Viễn ra vẻ nhìn sang bên cạnh, mạnh miệng nói: "Không chờ anh, em đi ngang qua."

Du Hàn nhét kẹo vào tay cậu, vẫn là loại lần trước Lạc Lâm Viễn khăng khăng đòi mua, là kẹo sữa mà cậu để ở nhà anh. Lạc Lâm Viễn cầm kẹo, đi về phía cổng trường trước, khi quay đầu nhìn thì lại thấy anh và Nhậm Tự đang lững thững đi bộ cùng nhau.

Thực ra Du Hàn đang bàn bạc với Nhậm Tự việc tìm hộ lý, Nhậm Tự nói gần đây một người thân ở quê nhà cậu ta đang tìm việc, cũng rất có kinh nghiệm với việc chăm sóc người già.

Nhậm Tự và Du Hàn xác định thời gian gặp mặt, ngước mắt lên thì thấy Lạc Lâm Viễn đang nhìn hai người họ, dáng vẻ vô cùng buồn bã. Bản thân Nhậm Tự là gay nên radar rất chuẩn, cậu ta cảm thấy Lạc Lâm Viễn không bình thường từ lâu rồi, quả nhiên người cậu bạn này thích là Du Hàn.

Nhìn hai người bọn họ bằng ánh mắt như thế này, sao giống như đang bắt quả tang bạn trai mình vượt quá giới hạn.

Lúc này Lạc Lâm Viễn đột nhiên hừng hực khí thế đi tới, Nhậm Tự hốt hoảng trong lòng, tưởng cậu muốn cãi nhau với mình.

[FULL][ĐAM MỸ] Hàn Viễn - Trì Tổng TraNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ