Ngoại truyện (2): Giáo điều và súng cối

1K 62 12
                                    

Warning: OOC, HE, (Rasputin x Simo), thay đổi tình tiết và kết thúc truyện, Rasputin là thần, Simo tái sinh nhưng vẫn giữ được kí ức kiếp trước

Summary: Dưới cái tuyết nơi nhà thờ đó, ta bắt gặp một bóng trắng ôm khẩu súng trong người cạnh bên là chú chó đang canh giữ một khẩu súng cối cũ rích và có vẻ đã bị hư, có vẻ ta đã tìm được lời hứa của ta rồi.
======================•=•===

-"Rasputin nếu có thể gặp lại nhau, hãy dắt em đến nhà thờ này đi...để ta có thể cùng nhau một đời trọn vẹn, hứa nha"

Tiếng nói êm dịu đó vang lên trong đầu hắn, kể từ lúc được tái sinh thành thần hắn vẫn mơ hồ về một ai đó một thân ảnh trắng tuyết và mềm mại, cạnh đó còn có một con cún bự nữa.

Hắn chán nản bật dậy, tay cầm quyển sách thánh bước đi não nề giọng lầm bầm gì đó khi thấy tên Zeus đang hí hửng nhai nhồm nhoàn đống đồ ngọt trên bàn, khá chắc kèo là hắn và Đức Phật sẽ lại cãi nhau một trận đủ to như đám con nít lớp mẫu giáo đây~ lúc đó cái Thiên Giới này sẽ chính là cực kì ồn ào, nhưng cũng tốt vì đó sẽ là cái cớ tuyệt hơn bao giờ hết để hắn chuồn xuống hạ giới nghĩ ngơi.

Nơi hắn chọn đến là một vùng tuyết lạnh lẽo không bóng người, chẳng hiểu sao nơi đây lại có một cái nhà thờ nữa nó cũ nát và chẳng có bóng người nào cả thậm chí bức tượng chúa bên trong đó cũng đã mục nát, nghe tồi là vậy nhưng hắn luôn cảm giác hắn phải đi đến đây dù ít hay nhiều hắn vẫn luôn có thể chọn một nhà thờ tốt hơn nhưng rồi lại quay trở lại đây như thể có một thứ lực vô hình kéo hắn đến vậy, hắn thầm nghĩ chắc chắn cũng sẽ chẳng có ai đến đây nữa và hắn sẽ nhân cơ hội nào đó để phá nó đi vì cơ bản nơi này thật chẳng vừa mắt hắn tí nào cả đặc biệt là việc tượng của chúa bị gãy tay và có một vài vết sơn dơ bẩn nữa.

-"Chào~"

Hắn tự chào với cánh cửa nhà thờ mục nát kia, rồi đẩy cửa bước vào, hôm nay có lẽ....ô kìa có người đang ở đây? Có vẻ đang nghỉ ngơi trong rất mệt mỏi, cơ mà ăn mặc gì kín mít vậy ta không nhìn mặt được.

Hắn cau mày lại, bước đến đối diện con người đang ngủ say kia tay định kéo mặt nạ y ra thì liền bị con cún kế bên táp một phát vào tay rõ đau, nhân loại đang ngủ cũng bừng tỉnh nhanh chóng cầm lấy khẩu súng đang ôm trên tay chỉa vào mặt hắn, ánh mắt của y mở to ra hắn có thể phần nào cảm giác được môi y lắp bắp thế nào vì cái lạnh.

-"R...Ras...Rasputin?"

Y biết được tên hắn? Chờ đã nào không lẽ đây là một người hắn từng truyền đạo? Không không không, nhìn y chả giống người theo đạo chút nào cả ai đời theo đạo lại cầm súng rồi còn kế bên là khẩu súng cối nữa!

-"Rasputin? Là anh à?"

-"Cậu...là ai mà biết tên ta vậy?"

Kết thúc câu đó, Rasputin bất ngờ giật mình vì người trước mặt đột nhiên khóc y hạ súng xuống ánh mắt long lanh đó vẫn ngước lên nhìn vào hắn, hắn có thể phần nào thấy được những tia mong đợi từ người đối diện đôi tay run rẩy như ý muốn nắm lấy tay hắn, hơn cả nhân loại này là ai chứ?

[Record of Ragnarok] Kẻ này kiếp sau là hắn!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ