Ngoại truyện: May mắn

1K 63 19
                                    

Warning: OOC, HE (Hermes x Tần vương), Học đường, Cute  hoặc khá hài hoặc...khá buồn

Rin_na13

Summary: Hermes là đàn em lớp dưới của Tần Ca, cậu thích thầm người đàn anh của mình nhưng vẫn chưa thể nói được vì cậu muốn tìm ra lý do. Thế là ngay ngày tốt nghiệp ấy sau khi biết được lý do, cậu đã hùn hết dũng khí thổ lộ với y. Để rồi sau này khi gặp lại cậu đã không phải hối tiếc điều gì.

-"Thật may mắn vì anh có thể nhìn thấy em trước khi anh mất đi ánh sáng đấy"

Y = Hermes
Anh = Tần Vương

=========================
Năm đó thanh xuân vườn trường, nơi chất chứa bao nhiêu thứ kỉ niệm nhỏ những hoài bão lớn lao, hay kể cả là những lời hứa, lời tỏ tình chẳng kịp thốt lên. Nhưng với nhân vật chính của chúng ta ngày hôm nay họ đã may mắn kịp nói lên những lời thổ lộ cất gọn trong tim, nhưng lời hứa mà chắc chắn sau này khi nghĩ lại họ sẽ chỉ bất giác mỉm cười và nói rằng họ đã may mắn như thế nào.

Đó là năm Hermes 17 tuổi, y là một nam sinh toàn diện từ học lực đến thái độ lễ phép được biết bao thầy cô lẫn bạn học yêu mến. Ấy thế mà Hermes lại cất giữ trong mình một mối tình đơn phương bé nhỏ, và điều đó là dành cho đàn anh lớp trên của cậu Tần Thuỷ Hoàng hay Doanh Chính. Hermes là một kẻ toàn diện, y chắc chắn sẽ tìm ra lý do nào đó để bản thân phải thích được Doanh Chính! Bởi khác với Hermes, Doanh Chính là một ngỗ nghịch dù học lực luôn đứng đầu trường thậm chí kể cả về thể sức y cũng vượt trội. Nhưng đàn anh kia lại không được lòng thầy cô gì cả, anh luôn là kẻ đầu tàu cho mấy trò nghịch ngợm của lớp hay thậm chí là của nhiều lớp khác.

Hermes không phục, dù ngoài mặt y luôn dịu dàng và lễ phép nhưng trong lòng lại không ít lần cảm thấy khó chịu hay thậm chí là khá tức giận bởi nếu anh chịu nề nếp hơn thì biết đâu cả anh và hắn đã có thể phong sát hết tất cả cuộc thi trí não của trường và thậm chí là của cả nước Nhật rồi. Một cái vương niệm vốn có thể thuộc về tay trường vậy mà chỉ vì sự nghịch ngợm mà lại không thể với tới.

-"Tại sao, anh lại không thể hiện khả năng của mình chứ?!"

Nơi gốc hành lang kia, Hermes nhíu mày tặc lưỡi nói chuyện với chiếc điện thoại trên tay. Y đang tự ghi âm lại lời nói của bản thân, một thói quen khá kì lạ nhưng chốt là để xả ra và để có thể xoá đi, thật không mai ông trời rất biết cách đưa ngươi đi nhưng cũng biết cách đưa người tới. Doanh Chính đã đứng đó và nghe hết tất cả những lời nói không dễ nghe gì từ phía Hermes, anh không phản ứng gì nhiều chỉ mỉm cười nhẹ đôi tay sờ nhẹ lên chiếc mắt kính đen của bản thân.

Để rồi sáng hôm sao, người ta thấy một Doanh Chính bám dính Hermes không chịu buông thậm chí là vào lớp cậu học luôn.

-"Đàn anh lớp trên đây sao lại không về lớp vậy? Có điều gì cần ở em à?"

Hermes như thói quen nở một nụ cười có lệ nhìn về phía nam sinh đang lướt nhanh quyển sách mà y đang đọc.

-"Cậu!!...." -Anh chỉ thẳng vào mặt Hermes nói tiếp -"....từ nay hãy luôn giúp tôi chuẩn bị một bình nước mật ong đi! Tôi sẽ giúp cậu hoàn thành việc phong sát các cuộc thi toàn trường"

[Record of Ragnarok] Kẻ này kiếp sau là hắn!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ