Tập 60

1.1K 160 336
                                    

Mina đã gọi đến cuộc thứ 9 nhưng vẫn không thấy Im Nayeon bắt máy, em cảm thấy sốt ruột, bỗng nhiên trái tim em bất chợt lo sợ.

"Im Nayeon...."

- Thưa Phó Tổng.

Mina tạm đặt điện thoại của mình xuống, cái thứ cảm xúc chết tiệt gì đó đang trong lòng, khó tả nhưng đại khái là nó khiến em khó chịu.

- Có chuyện gì không?

- Có một vài chuyện...có lẽ...nhờ Phó Tổng đích thân giải quyết giúp em ạ..

Mina thấy gương mặt khó xử của nhân viên Hwang, em thở dài và đi theo cô ấy ra ngoài, có lẽ em nên vùi đầu vào công việc và để tâm trạng thật thoải mái suy nghĩ về kế hoạch của mình, thời gian của em chỉ còn lại không nhiều.

Nhân viên Hwang đóng cửa, để lại căn phòng Phó Tổng trống vắng lạnh lẽo, cùng với chiếc điện thoại rung lên liên hồi, cuộc gọi đến từ Im Nayeon.




















- Sao thế? Nhớ người yêu lắm rồi sao, Im Nayeon?

Nayeon chẳng trả lời, nàng gọi thêm một cuộc nữa, nhưng Mina vẫn không bắt máy.

- Chắc Mina đang bận...

- Đương nhiên rồi, tình thế bỗng nhiên thay đổi theo chiều hướng xấu, hỏi sao cậu ấy không bận.

Nayeon nhìn vào màn hình điện thoại của mình, là ảnh chiếc quần cánh cụt Mina đang mặc, tấm ảnh nàng đã chụp lén em, bất chợt, nàng cảm thấy nhớ em quá.

- Chị yêu Myoui Mina thật rồi sao, Im Nayeon?

- Sao chứ?

- Không có gì.

Park Jihyo uống một ngụm trà, cô xem lại hồ sơ trên tay mình, nhưng vẫn không quên xem biểu hiện của Im Nayeon.

Nayeon ngồi đấy, nàng bỗng nhiên trầm lắng, có lẽ nàng nên nói tất cả sự thật với em, nhưng chắc phải đợi qua những ngày này.

- Im Nayeon..

Nayeon nhìn Jihyo, em ấy đang bỏ tập hồ sơ của mình lại vào cặp, đoạn em bước ra xe lấy một túi nilong lớn.

- Trưa nay, chúng ta lại hẹn hò ở cái cây lớn, nhé.



















- Không cần em phụ thật sao?

- Jihyo cứ ngồi đấy, để chị nấu cho.

Jihyo ngồi bên cạnh, em ngắm nhìn Im Nayeon đang nấu ăn, cảm giác thật yên bình, khoảng thời gian họ yêu nhau bỗng nhiên như quay trở lại, trái tim em bất giác lại rung động khi thấy hình ảnh ấy.

- Nabong.

- Sao cơ?

Jihyo bật cười, đó là cái tên chính em đã đặt cho Nayeon lúc họ yêu nhau, đã lâu rồi em không gọi chị ấy như thế.

- Chị không hỏi tại sao chúng ta lại không quay về trong khi chẳng hề có buổi công tác nào cả sao?

Nayeon lấy một miếng rong biển nhỏ và đút cho em, Jihyo nhận lấy, ánh mắt thật ôn nhu nhìn chị.

pнó тổng pнυ nнân тнăng cнức ĸý | 𝑴𝒊𝒏𝒂𝒚𝒆𝒐𝒏 𝑺𝒂𝒕𝒛𝒖Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ