.
Trời tạnh rồi lại mưa.
Ẩm thấp nuôi rêu mọc xanh bờ tường bở vôi.
Băng tan trên những mái nhà lụp xụp, ống khói két bẩn lạnh tanh không có hơi ấm.
Ngoài cảng, đàn quạ đen bay theo những cánh buồm vào đất liền, tìm bữa sáng từ rác thải đọng dưới rãnh.
Thế rồi sự xuất hiện của một vị khách không mời doạ chúng sợ bay vút lên.
Tiếng rít dài xé toang màn đêm, để lại những đốm sáng li ti trên vòm trời.
Doãn Hạo Vũ đi trong ngõ nhỏ, gót giày lấm lem bùn đất giẫm lên vũng nước đọng.
Toà nhà bỏ hoang cuối ngõ vắng hơi người từ ngày Đức Quốc Xã sụp đổ. Cánh cửa sắt khép hờ được đẩy ra thành một khe nhỏ đủ một người chui lọt.
Bên trong trống rỗng, đồ đạc chỉ cần bán được đều bị cuỗm mất. Ánh sáng leo lét từ ngoài ô kính vỡ rọi lên bức tường được phủ kín bởi những bức tranh kỳ quặc.
Cầu thang không chịu được sức nặng của con người, run rẩy như bộ xương sắp gãy. Lan can sắt đã bong tróc, rỉ sắt theo bước chân người rơi xuống đất.
Cách cửa dẫn tới sân thượng sớm đã bị phá khoá, gió thổi hun hút, xé rách tấm ni lông trùm trên trần nhà.
Mùa đông ở Cologne đỏng đảnh như một cô gái mới lớn, nó khiến người khác cảm thấy ngột ngạt vì cái áo măng tô âm ẩm, vì cái bếp lò đốt mãi chẳng lên.
Toà nhà này nằm ở một vị trí rất đẹp, đứng từ đây có thể trông mắt ra nhà thờ của thành phố.
Doãn Hạo Vũ móc ra từ túi áo ngực một bao thuốc nhăn nhúm, điếu thuốc cuối cùng còn sót lại được em đưa lên môi, bàn tay cầm bật lửa thoáng run rẩy.
Chỉ vài phút nữa tiếng chuông ở Kölner Dom sẽ gióng lên.
Bình thường Doãn Hạo Vũ rất thích loại thuốc này, nhưng không hiểu sao hôm nay lại thấy nhạt thếch.
Mặc dù thế em vẫn rít những hơi dài, và chỉ vứt đi khi đầu lọc sắp cháy sém ngón tay.
Tiếng chuông vang lên trong ngần, Doãn Hạo Vũ làm dấu thánh, trên môi là nụ cười nhợt nhạt.
Băng đọng trên tường chắn trơn trượt, gió thổi ngược mái tóc đen tuyền ra sau, để lộ ánh mắt thất thần.
Người qua lại mỗi lúc một đông, nhưng tuyệt nhiên chẳng có ai buồn để ý đến xung quanh. Trừ phi họ phải chứng kiến cái gì đó cực kỳ kinh khủng, ví dụ như một vụ nhảy lầu chẳng hạn.
Dư âm của tiếng chuông cuối tan biến vào hư không, Doãn Hạo Vũ quay lưng về phía nhà thờ.
Vào giây phút này, em không muốn phải đối diện với chúa.
Người sẽ tha lỗi cho em đúng chứ?
Vì tội đã tự sát vào đúng sinh nhật mười tám tuổi.
Đàn quạ kêu lên một tiếng thê lương.
Trước lúc nhắm mắt, Doãn Hạo Vũ cảm nhận được thứ gì đó lành lạnh trượt trên mặt mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
kepat | xuân khởi
Fanfictiontôi hỏi em một nụ cười em lại trao tôi cả tấm chân tình. . 6onstellation•1705x2010