.
Hôm nay lúc đang ở phim trường thì Doãn Hạo Vũ nhận được thông báo bộ phim cậu quay ở Đức không qua được vòng kiểm duyệt, phải đem về hậu kỳ lại.
Đạo diễn chính, đồng thời cũng là một đàn anh thân thiết của cậu tâm sự rằng mọi người trong đoàn đều nản, bởi vì có mấy bộ phim bị trả về mà qua được kiểm duyệt một lần nữa.
Với cả nếu theo như ý kiến của ban kiểm duyệt, thì bộ phim của bọn họ gần như phải thay đổi kịch bản gốc rất nhiều.
Đạo diễn của bộ phim nói anh ấy không muốn thay đổi kịch bản, cùng lắm là không chiếu. Nhưng tiền đầu tư mà đoàn phim nhận đâu phải là quà từ thiện?
Doãn Hạo Vũ ngoài mặt động viên bọn họ, nhưng trong lòng thực ra cũng rất buồn bã. Cậu đã đặt rất nhiều tâm huyết vào bộ phim đó, giờ nghĩ tới việc nó có thể mãi mãi không được công chiếu là cậu lại chẳng có động lực làm gì cả.
Nghỉ trưa cậu chẳng ăn được mấy miếng, cốc latte Triệu Khả Lam mua để trên bàn nguội ngắt.
Châu Kha Vũ quay xong phân đoạn cá nhân quay vào trong phòng nghỉ thì thấy người ngồi bần thần ở một góc, điện thoại trên bàn reo ầm lên không có ai nghe.
"Doãn Hạo Vũ, nghe điện thoại."
"Doãn Hạo Vũ."
Châu Kha Vũ gọi đến hai lần mới nhận được phản ứng của Doãn Hạo Vũ, cậu chậm chạp nhìn anh sau đó áp điện thoại lên tai.
Không biết nội dung cuộc đối thoại là gì, nhưng sắc mặt của Doãn Hạo Vũ không hề tốt. Phần lớn thời gian đều là người ở đầu dây bên kia nói, cậu chỉ ậm ờ trả lời vài câu. Cho tới tận khi cúp máy, Châu Kha Vũ mới nghe thấy cậu thở dài một cái rất khẽ.
"Sao thế?"
"Không có gì." Doãn Hạo Vũ chau mày.
"Nếu không ngại thì có thể nói, biết đâu tôi giúp được cậu."
"Bộ phim trước tôi đóng không qua được vòng kiểm duyệt. Đoàn phim không muốn sửa kịch bản, bọn họ đang tranh chấp với nhà đầu tư."
Đây không phải là một vấn đề nhỏ, Châu Kha Vũ đã từng chứng kiến rất nhiều đoàn làm phim chỉ vì mục đích phát sóng mà sửa kịch bản đến chẳng còn hình dạng gì, hay cũng có không ít đoàn như lời kể của Doãn Hạo Vũ, cố chấp với quan điểm của bản thân để rồi phá sản và gánh trên vai một món nợ lớn. Châu Kha Vũ có không ít quan hệ trong giới, nhưng vấn đề kiểm duyệt không phải chỉ bằng một lời nhờ vả là xong.
"Trước mắt cậu nên khuyên bọn họ giảng hoà với nhà đầu tư. Trượt kiểm duyệt là điều không ai muốn, nếu đoàn phim còn muốn thu được tiền vốn thì nên xem xét sửa kịch bản. Bởi vì có xếp xó, cũng là phí công phí sức của mọi người."
"Kịch bản viết mấy năm trời nói bỏ là bỏ? Thử tưởng tượng anh cố gắng viết một bài văn, cảm thấy rất hay, sau đó người khác bắt anh sửa theo ý của họ, anh bằng lòng sao?"
"Tôi không bằng lòng." Châu Kha Vũ lắc đầu. "Nhưng tôi phải học cách chấp nhận."
"Tại sao chứ? Không phải anh bảo con người đều được trả công xứng đáng cho những gì họ đã đánh đổi à? Chúng tôi đánh đổi nhiều như vậy, tại sao lại phải chấp nhận số phận?"
![](https://img.wattpad.com/cover/296401742-288-k504746.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
kepat | xuân khởi
Fiksi Penggemartôi hỏi em một nụ cười em lại trao tôi cả tấm chân tình. . 6onstellation•1705x2010