Cám ơn mọi người vì đã chờ đợi. Mình sẽ cố gắng bò nhanh hơn ạ 🐢 Chúc mọi người năm mới vui vẻ hạnh phúc và cháy như OTP nhé <3------------
Chương 32
Khi cả hai đã khô ráo ấm áp trong ổ chăn, kim đồng hồ đã chỉ đến con số ba. Billkin vẫn không hề cảm thấy buồn ngủ chút nào. Anh ngắm nhìn người bên gối đang thoải mái tựa lên cánh tay anh, chôn đầu vào ngực anh mơ màng ngủ. Chăn đắp theo cử động của PP mà tuột xuống, để lộ bờ vai thon gầy lúc này đã chi chít những dấu hôn tim tím hồng hồng. Billkin hít sâu một hơi, kiềm chế cảm giác muốn điểm thêm màu sắc lên bờ vai trắng ngần ấy, kéo chăn lên đắp lại cho cậu, chỉ lộ chóp mũi hồng hồng. Anh rướn người hôn lên chóp mũi xinh xắn ấy, cảm thấy người trước mặt này, yêu thương bao nhiêu cũng không đủ.
Chẳng biết đã qua bao lâu, PP uể oải mở mắt. Lâu lắm cậu mới ngủ được một giấc sâu như vậy, cậu híp mắt thoả mãn, trở người, rốt cuộc cũng nhận ra sở dĩ ngủ ngon như vậy, hoàn toàn là vì người phía sau lưng cậu đây. Đầu cậu gối lên tay người ta, lưng dính sát vào ngực người ta, được người ta ấp vào trong lòng, ổ chăn ấm áp đến mơ màng.
Vì cậu xoay người, cánh tay đang ôm lấy cậu cũng động nhẹ một cái, thanh âm quen thuộc mang theo chút khàn khàn lười biếng lúc sáng sớm: "P dậy sớm vậy? Sao không ngủ thêm chút nữa?"
PP vẫn chưa tỉnh hẳn, ngơ ngác nhìn lên, chẳng biết là đang suy nghĩ cái gì, hay là chẳng suy nghĩ được gì. Billkin cười cười, lật cậu xuống dưới thân, hôn lên.
"Đủ rồi nha!" PP hừ nhẹ, đẩy Billkin ra. "Dậy đi học!"
"Ở đâu ra có chuyện xuống giường liền trở mặt thế nhỉ?" Billkin đêm qua được ăn no, tinh thần sảng khoái, tâm tình lên cao như chú chim đầu cành, chẳng những mồm miệng tía lia hót không ngừng, tay chân cũng không chịu để yên, liên tục giở trò.
"Cậu còn không yên thì trên giường cũng trở mặt luôn." PP cáu kỉnh nói, đạp thẳng Billkin xuống giường. Nam sinh sáng sớm rất khó kiềm chế, thêm một chút nữa thôi thì ngày hôm nay chẳng ra khỏi cửa được mất.
"Bánh mì nướng một chút là được rồi, sữa cậu phải khuấy đều tay vào thì mới không bị cháy..." Nằm dài trên bàn ăn, PP cáu kỉnh chỉ đạo Billkin chuẩn bị bữa sáng. Hôm qua tuy thích ý thật, nhưng eo mỏi lưng đau, cả người như bị cán qua, à đúng là bị một con cún hơn sáu chục cân cán qua, bây giờ uể oải chẳng muốn làm gì. Lẽ ra hôm qua chỉ nên làm một nháy thôi, chẳng hiểu bị sắc dụ thế nào lại để Billkin tới thêm một lần trong nhà tắm. Đúng là sướng trước thì khổ sau. Cũng may mà hôm nay không có tiết học thể dục nào, nếu không thì cậu đúng là phải nghỉ học thật.
Nhưng điều khiến cậu bực mình hơn cả, là dấu hôn chi chít của Billkin trên cổ cậu kia kìa. Hôm qua PP nào có để ý được nhiều thế, đến sáng nay mặc áo đồng phục vào, đúng là tức đến không nói nên lời. Trần đời này PP Krit chưa từng dựng cao cổ áo đến vậy, hôm nay lại phải cài đến chiếc cúc áo cao nhất, kiểu gì đi học cũng bị bọn thằng Win cười cho thối mũi.
Hickey một chút thì vui, hickey nhiều chút thì chỉ có bọn thằng Win vui nhiều nhiều thôi.
Cậu đã tính đến chuyện nghỉ quách buổi học hôm nay cho rồi, nhưng nếu nghỉ thì có khác nào "lạy ông tôi ở bụi này", hơn nữa cậu nghỉ học cũng khá nhiều rồi, làm bạn trai của lớp trưởng kiêm hội trưởng hội học sinh thì cũng nên gương mẫu một chút, mắc công người ta nói ra nói vào bạn trai cậu.