Giờ học buổi chiều vừa tan, Hải Hoa lập tức ngập tràn trong không khí thanh xuân tươi đẹp. Tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa, người qua kẻ lại đông như mở hội. Lưu Vũ chầm chậm thả bước trên hành lang vắng vẻ, hôm nay cậu phải về nhà một mình. Lâm Mặc đã bị bạn trai Lưu Chương nhà cậu ta chiếm làm của riêng mất rồi, đúng là cái bọn có tình yêu thật đáng ghét. Thình lình, cái đầu đang suy nghĩ vẩn vơ của cậu đụng mạnh vào một thân ảnh cao lớn.
"Xin lỗi, tôi không cố ý... Châu Kha Vũ?".
"Đi với em".
"Tại sao tôi phải đi với cậu? Tránh ra".
"Nè... nè... buông tôi ra... buông ra tên khốn này".
Không màn đến sự giãy giụa của cậu, Châu Kha Vũ nhanh tay bế thốc người ta lên, vác thẳng ra xe.
...
Trong căn phòng sang trọng trên tầng cao nhất của một tòa nhà xa hoa, chàng trai vắt chéo chân, tay còn đang đung đưa chất lỏng đỏ thẫm trong chiếc ly thủy tinh xinh đẹp.
"Ngọn gió nào thổi khách quý ghé thăm đây? Xin chào người đẹp, anh là Mã Huân Hạo...".
"Thôi đi, chuyện tới đâu rồi?".
"Xin chào, em là Lưu Vũ. Rất vui được gặp anh".
Trước sự gắt gỏng và chán ghét của Châu Kha Vũ, Lưu Vũ chẳng ngại ngùng tặng cho Mã Huân Hạo một cái bắt tay thật chặt. May mắn là Mã thiếu gia cũng không muốn chọc giận bạn tốt ngay lúc này, sau khi bắt tay hai người chẳng làm thêm động tác gì trực tiếp ngồi lại xuống ghế.
"Làm gì nóng tính vậy anh bạn? Chỉ là một cái bắt tay xã giao cho phải phép thôi mà".
"Lưu Vũ là người của tao".
"Ai là người của cậu? Tôi không phải".
"Thôi thôi, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa. Hai người trở về đại chiến năm trăm hiệp rồi cãi nhau tiếp cũng không muộn".
Lưu Vũ tặng cho mỗi người một cái nhìn sắc lẻm. Hừ, đúng là bạn tốt có nhau, tra nam như nhau. Đại chiến với tên đó một đêm bảy hiệp cậu đã muốn chết lên chết xuống rồi nói gì mà năm trăm hiệp, tự hủy còn sướng hơn.
"Kế hoạch đang rất thuận lợi, con mồi đã lọt vào lưới. Chúng ta có thể chuyển sang bước tiếp theo".
"Hả? Kế hoạch gì? Con mồi nào? Hai người đang muốn làm gì vậy?".
Lưu Vũ ngỡ ngàng ngơ ngác, cậu không biết thật. Nhiệm vụ của cậu chỉ là diễn vài cái sân khấu để làm tệ hơn vấn đề giữa bọn họ mà thôi, đến lúc này chàng trai đang suy tính điều gì đã không còn nằm trong tầm phán đoán của cậu nữa rồi.
Nhìn gương mặt ngạc nhiên ngẩn ngơ của người bên cạnh, ánh măt chàng trai trở nên mềm mại như dòng nước. Hắn tỉ mỉ kể rõ tất cả với cậu, từ khi cậu chia tay với hắn đến lúc Lâm Mặc tìm gặp hắn rồi chuyện hắn và Quang Lữ bên nhau cho đến kế hoạch hiện tại. Lưu Vũ càng nghe, mắt càng tròn. Má nó, gì cao tay dữ vậy, chơi lớn dữ vậy, nhưng mà cậu thỏa mãn rồi.
...
Từ ngày được Châu Kha Vũ đưa đi gặp Mã Huân Hạo, Quang Lữ lại biến thành một con người xa lạ khác. Chẳng biết cậu ta có bao nhiêu khuôn mặt trên người, bao nhiêu tính cách trong lòng. Quang Lữ bắt đầu hời hợt với bạn trai hiện tại, không còn bám dính lấy Châu Kha Vũ thậm chí đôi lúc cậu ta còn thấy hắn rất phiền phức. Cậu ta hay đi sớm về khuya, sau đó thì thường xuyên bỏ học. Nhan sắc cũng dần dần tụt dốc, thân thể gầy gò đến nhìn không nổi, phải dùng gấp hai ba lần thời gian trang điểm mới che giấu được phần nào làn da nhợt nhạt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bạo Phong Châu Vũ] - Biển trà xanh [Hoàn].
FanfictionTruyện: [Bạo Phong Châu Vũ] - Biển trà xanh. Tác giả: SagittariusRose. Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Hải vương bị thuần phục nam sinh công x Trà xanh dính vào lưới tình nam sinh thụ. Tình trạng: 23 chương - 27074 words - Hoàn. Bìa: SagittariusRo...