Chương 17: Em vẫn sẽ yêu anh

323 30 4
                                    

Kim Taehyung trở về nhà vào đêm muộn, có lẽ Min Yoongi đã ngủ rồi. Hắn nhẹ nhàng mở cửa phòng, vừa nằm lên giường đã nghe thấy giọng nói dịu dàng bên cạnh.

"Anh về muộn vậy sao? Công ty có gì không ổn ạ?"

Hắn hơi giật mình, xoay người ôm lấy cậu.

"Anh giải quyết ổn thỏa rồi. Sao em còn chưa ngủ?"

"Em đợi anh." Min Yoongi dựa sát vào ngực hắn dụi dụi.

Kim Taehyung nhìn người thương làm nũng, cười ôn nhu. Hắn nâng mặt cậu lên, hôn lấy cánh môi ẩn hiện trong bóng tối. Min Yoongi phối hợp ôm lấy cổ hắn, nhiệt tình đáp trả.

Dứt khỏi nụ hôn sâu, Kim Taehyung tựa trán lên trán cậu. Trong hơi thở gấp gáp kia, Min Yoongi cảm nhận được có phần mệt mỏi. Cánh tay vòng qua cổ hắn vẫn chưa buông, cậu thì thầm khi cả hai khuôn mặt sát gần nhau.

"Không sao cả, còn có em ở đây."

Kim Taehyung hôn lên mắt cậu đầy yêu thương.

"Thật tốt vì vẫn còn có em."

Cậu nghiêng đầu hôn hắn, buổi đêm mùa hạ nóng bức, nhiệt độ trong phòng tăng lên bởi nụ hôn nóng bỏng, cả hai dần đắm mình trong khoái lạc thân xác.

Tình yêu luôn là thứ tình cảm rất thiêng liêng, rất tốt đẹp. Khi yêu, con người ta được là chính mình, con người ta cho phép bản thân yếu đuối trước mắt người họ yêu mà không phải sợ bị chê cười. Khi yêu nhau, con người ta luôn bị thu hút mãnh liệt bởi đối phương, đối với những người yêu nhau, đối phương luôn là tốt đẹp nhất. Tình yêu kì diệu đến mức, con người ta không cần phải hỏi rằng đối phương đang như thế nào, chỉ cần qua nhịp thở, qua hành động đã có thể cảm nhận được đối phương, từ đó âm thầm vỗ về, âm thầm xoa dịu tâm hồn đối phương. Tình yêu vốn dĩ không có đúng sai, càng không có loại tình yêu xấu xa, chỉ có con người ta làm mất đi bản chất đẹp đẽ của tình yêu.

Kim Taehyung đứng ở ban công nhìn xuống Seoul vẫn còn sáng đèn. Đã hơn hai giờ sáng, gió đêm mùa hạ mang theo chút lành lạnh. Hắn rít một hơi thuốc, làn khói theo cơn gió tan biến vào hư không. Phía sau truyền đến ấm áp, Kim Taehyung vội dập đi đầu lọc vẫn đang cháy đỏ.

"Anh, hút thuốc có hại."

Dù biết rằng có hại, nhưng mỗi khi căng thẳng, cũng chỉ có thứ đắng ngắt gây nghiện này mới giữ cho hắn tâm trí tỉnh táo.

"Nói với em đi, chuyện gì đã xảy ra?"

Kim Taehyung xoay người lại bao bọc lấy cậu khỏi gió đêm.

"Yoongi, nếu anh lừa dối em thì em sẽ làm thế nào?" Hắn hỏi lại một câu chẳng liên quan gì đến câu hỏi của cậu.

Min Yoongi khó hiểu, song vẫn trả lời.

"Tùy thuộc vào chuyện anh lừa dối em là gì."

"Vậy nếu sau này có người nói không tốt về anh với em thì sao?"

"Em mặc kệ."

Kim Taehyung siết chặt cậu hơn.

"Nhưng nếu như chuyện xấu người đó nói là sự thật?"

Odnoliub Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ