PN 12 • Về Sau Sẽ Không Làm Phiền Hắn Nữa

1.4K 66 1
                                    


Edit + beta : Bella
..............................................

Đôi môi có chút đóng mở, trong con ngươi nhiều hơn mấy phần mấy phần thất vọng.

Giống như là mất đi tiếng nói, rốt cuộc nói không nên lời.

Khuôn mặt nam nhân âm trầm dọa người, nhưng Dư Giản lại không có cảm giác sợ hãi.

Cậu chỉ là đột nhiên cảm thấy…… Mình thật đáng thương……

Cậu rất ít khi sinh ra loại tâm tình này, lúc trước mẫu thân cùng Lục Việt luôn ở trước mặt cậu đối với cậu nói .

Hàn Kham hắn không phải là người tốt!

Nhưng cậu không muốn nghe, một mực phản bác lại, bọn họ hiểu lầm Hàn Kham rồi.

Trong đầu trở nên trống rỗng, kinh ngạc mở lớn mắt nhìn trước mặt là nam nhân đang nổi trận lôi đình.

Hàn Kham thấp giọng trào phúng. " Đừng tưởng rằng cậu giả vờ đáng thương liền có thể lừa được người khác, hắn có biết cậu ở bên ngoài đã loạn thành một khối rồi không? Cũng khó mà trách được, dạng như cậu mà cũng có người để ý. Không biết là cậu sử dụng thủ đoạn gì để mê hoặc được hắn vậy? "
...

Qua hồi lâu, trong cổ họng gian nan gạt ra hai chữ. " Không phải! "

Nhiều năm như vậy, phần lớn thời gian cậu đều để trên người nam nhân. Coi như là bị nam nhân đuổi khỏi Hàn gia cậu cũng chưa từng nghĩ nam nhân là người xấu, khoảng thời gian này nếu như không có Lục Việt giúp, có lẽ cậu đã sớm chống đỡ không nổi, nhưng Hàn Kham lại đem quan hệ giữa cậu và Lục Việt hướng theo hướng xấu mà phỏng đoán.

Trước đây khi mẫu thân phát hiện dấu vết trên người cậu, cũng đã nói qua muốn cậu cùng Lục Việt ở chung một chỗ, nhưng cậu lại sợ Lục Việt sẽ hiểu lầm, còn cố ý giải thích hơn nửa ngày.

Tâm của cậu đều chỉ là Hàn Kham. Nếu ai đó ở trước mặt cậu nói xấu nam nhân của cậu. Xác định sẽ không yên với cậu.

Nam nhân là thường xuyên không chú ý đến cậu, lúc trước Kiều Nguyên đến nhà hắn, hắn chính là đem cậu nhốt trong phòng ngủ ròng rã một ngày trời mới thả cậu ra. Lại trực tiếp đuổi cậu đi, nửa câu dư thừa cũng không có, còn nói, Cậu liên tục vay tiền hắn là vì không thể tự thân vận động sao.?

Coi như là năng lực phân tích chênh lệch, thì cậu cũng là bằng xương bằng thịt mà, có thể chịu đựng được mấy lần? Cứ cho là thân thể vẫn cứ lành lặn ,nhưng ẩn mình dưới lớp áo quần kia là cơ thể đã bị người chà đạp vừa vặn không xót lại thứ gì.

Bụng bại lộ trong không khí, Dư Giản sợ sẽ không tốt cho bảo bảo, liền vươn tay muốn đẩy Hàn Kham ra.

" Thả…… Thả em ra…… " Thanh âm Dư Giản đều mang theo mấy phần nghẹn ngào.

Qua mấy giây, nước mắt liền ngập đầy mắt, khuôn mặt nhỏ bị người bóp đỏ đến đỏ ửng lộ ra vẻ đáng thương.

" Anh không phải…… Không phải anh ấy... "

Câu nói này thanh âm cực nhẹ, phảng phất như là tự mình lẩm bẩm, cậu để ý đến hắn, mặc dù hắn luôn đối với cậu thái độ lãnh đạm, nhưng cũng chưa từng đối với cậu tệ như vậy ……

[ ĐM | Edit PN ] Sau Khi Bị Ép Sinh Con Cho Hắn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ