PN 60 • Một Cơ Hội Cuối Cùng

1.5K 50 5
                                    

Edit + beta : Bella
.................. .......... . . ...

Hàn Kham nói, nhớ em nhớ tới sắp phát điên luôn rồi!.

Nước mắt ấm áp không tự chủ được theo gương mặt xuôi xuống, sau đó hóa vào trong gió lạnh thấu xương, hốc mắt đỏ đến không thể đỏ hơn, chóp mũi cũng nghẹn nghẹn, nhưng sự kiện này đã không còn đáng giá để cậu chờ mong, này lại giống như là cho quá khứ của cậu một cái công đạo.

Cậu đã chờ hơn mười năm, chỉ vì chờ một câu nói ôn nhuyễn của nam nhân, nhưng thẳng đến khi sinh mệnh trôi qua một giây sau cùng, cậu đều không có chờ được.

Cậu khi đó...... Đại khái là chỉ cần nam nhân đối tốt với cậu một chút, cậu vẫn sẽ ngoan ngoãn chủ động đưa tới cửa, nhưng nam nhân đối với cậu chính là nửa phần kiên nhẫn cũng không có, còn thường xuyên bởi vì thân thể của cậu mà tỏ ra khó chịu với cậu.

Từ ngây thơ đến mãnh liệt, như thế nào mà lại dần dần lạnh xuống.

Tại cửa ra vào chờ đợi hồi lâu, nhìn thấy nam nhân say rượu đỡ lấy một người khác, cậu khi đó vẫn là chưa một lần triệt để mất hết hi vọng.

Chân chính khiến cậu hiểu được, đại khái là về sau khi nam nhân chất vấn cậu chính là muốn mượn hài tử để thượng vị, khi đó cậu cũng là phải mất không ít thời gian mới hiểu được lời nói của nam nhân, cậu đã cố gắng chịu đựng suốt mười năm, nhưng thái độ của nam nhân đối với cậu cũng vẫn như cũ không có bất kỳ thay đổi nào.

Dư Giản hơi hé ra cánh môi, yết hầu nghẹn ngào khiến cậu trong lúc nhất thời không thể phát ra thanh âm.

Cậu cũng không có quá nhiều xúc động, ngược lại là không hiểu thế nào mà lại cảm giác được một trận bi thương.

Nam nhân đem cậu ôm chặt vào trong ngực, giống như là muốn đem cậu vò vào trong cơ thể của hắn, không ngừng ở bên tai cậu nói lời sám hối, nếu là lúc trước có thể có được một phần mười thâm tình giống như hiện tại, cả hai cũng sẽ không trở thành như bây giờ.

Tiếng nói nam nhân khàn khàn chứa đầy giọng mũi. " Dư Giản, em cho tôi một cơ hội đi, tôi nhất định sẽ đối tốt với em, cũng sẽ đối tốt với Hàn Dư...... "

Ở trước mặt cậu, nam nhân đúng là đã trở nên rất hèn mọn, nào còn dáng vẻ lạnh lùng như trước nữa.

" Cầu xin em...... Cho tôi thêm một cơ hội, tôi cái gì cũng không cần, tôi chỉ cần em...... Công ty tôi có thể giúp em quản lý, tất cả ...... Đều thuộc về em, Dư Giản, tôi yêu em...... Tôi thật sự không thể không có em được...... "

......

Không biết có phải hay không là trên sân thượng gió quá lớn, cậu đúng là đã nghe được lời nói kia từ trong miệng của nam nhân sao?

Đã từng là quá mức xa vời không cách nào chạm tới được, nhưng bây giờ đối với cậu mà nói đã trở nên dễ như trở bàn tay.

Nhưng trên mặt của cậu, nửa phần vui sướng cũng đều nhìn không thấy.

Qua hồi lâu, đợi đến khi tâm tình của nam nhân nhẹ một chút, Dư Giản mới vươn tay đặt ở trên bả vai của nam nhân, nhẹ nhàng đẩy một cái.

[ ĐM | Edit PN ] Sau Khi Bị Ép Sinh Con Cho Hắn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ