Chương 36

2.1K 118 5
                                    

Edit: Manh Manh

Những tuần cuối tháng 5, hoa Hải Đường dưới lầu héo tàn, cánh hoa phủ kín rễ cây, thật xinh đẹp. Thẩm Kiêu nhặc vài đóa dưới gốc cây, kẹp vào trong sách, chờ mong năm sau hoa lại nở.

Mùa hoa kết thúc, ngày mùa hè cũng lặng yên buông xuống.

Tài liệu dây kim loại tải điện cuối cùng đã hoàn thành, trạm phát điện cũng dựng xong. Chậm nhất là mùa đông năm sau, khắp nơi trên cả nước đều có thể sử dụng điện. Nhìn nghiên cứu viên hứng thú bừng bừng trong phòng thí nghiệm, trên mặt Sở Ngự cuối cùng cũng lộ ra một tia mỉm cười, từ đáy lòng Tần Nghĩa cảm thấy rất kiêu ngạo và tự hào.

Hắn không chờ nổi nữa gắp gáp bước ra ngoài, điện thoại cho Trịnh Lâm Nho.

Mà đầu kia giống như vẫn luôn chờ cuộc điện thoại này, bắt máy rất nhanh, cơ hồ không có khoảng trống.

“Thế nào? Thành công không?” Từ khi hôm qua Tần Nghĩa nói cho Trịnh Lâm Nho biết Sở Ngự bọn họ hôm nay muốn thử nghiệm tính chất của vật liệu kim loại mới, hắn vẫn luôn chờ cuộc điện thoại này, có thể nói mấy tháng qua, Trịnh Lâm Nho bất chấp dư luận, đem lợi thế đều đè trên người Sở Ngự, không thể nghi ngờ rằng hắn chính là người chờ mong Sở Ngự thành công nhất.

Tần Nghĩa cũng rất hưng phấn, trong thanh âm ẩn chứ vui sướng mãnh liệt, “Trịnh Công, thành công rồi, tính chất của hợp kim mới mà Sở tiên sinh bọn họ làm ra rất tốt, vừa rồi hiệu trưởng Trương còn nói, ấn theo tốc độ này mà làm, thì chậm nhất là mùa đông năm sau, cả nước đều có thể sử dụng điện được rồi.”

Nghe Tần Nghĩa nói xong, tâm treo trên cao của Trịnh Lâm Nho cuối cùng cũng được thả xuống, nói liên tiếp ba tiếng tốt.

“Tiểu Tần a, chờ lát nữa tôi tới viện nghiên cứu xem Tiểu Sở bọn họ, đêm nay cậu chuẩn bị đồ ăn nhiều chút, cho bọn họ chúc mừng.”

Tần Nghĩa nghe xong có chút khó xử, “Nhưng mà Trịnh Công, hiệu trưởng Trương và Sở Ngự trước kia đã kêu tôi mua vé xe lửa, buổi chiều bọn họ muốn đến xưởng thép ở thành phố F, nói nhóm nguyên vật liệu chế tác đầu tiên bọn họ phải tự mình trông coi gì đó.”

“Chính sự quan trọng, chính sự quan trọng, cậu mau đi mau vé cho bọn họ đi, chờ khi nào trở về rồi chúc mừng cũng được.”

“Được Trịnh Công, tôi cúp máy trước.”

“Ừm, nhớ rõ phái vài người bảo vệ tốt cho bọn họ, cũng chiếu cố việc ăn uống hàng ngày của bọn họ thật tốt đó.”

“Ngài yên tâm, tôi hiểu rồi.”

Tháng sáu đã có chút nóng, trên tàu hỏa bây giờ còn chưa có điều hòa, ngồi lâu sẽ ra một thân mồ hôi.

Trương Kế Vinh nhìn gương mặt trắng bệch của Sở Ngự, có chút sốt ruột. Thành phố F cách Kinh Thị rất xa, nhưng nơi đó lại có quặng kim loại và tài nguyên nhiều, xưởng thép đó cũng là nhãn hiệu lâu đời, tổng kết lại đây là nơi thích hợp nhất để chế tạo nguyên liệu.

Nhưng bởi vì nguyên nhân địa hình, nên không có xây dựng sân bay, đi lại cũng khó khăn, chỉ có thể ngồi tàu hỏa. Nhưng Sở Ngự say xe rất lợi hại, Trương Kế Vinh cũng đã từng gặp qua người bị say xe, nhưng say tàu hỏa vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Lần đầu tiên cùng ngồi tàu hỏa hắn liền chú ý tới sắc mặt có chút khó coi của đối phương, sau đó hỏi hỏi mới biết được ra là đối phương say xe.

[Đam Mỹ] Xuyên Thành Cực Phẩm Tra Nam Trong Sách Niên ĐạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ