Khởi

1.2K 106 3
                                    

- trở về sau chuyến này em đảm bảo sẽ tới phòng hiệu trưởng rồi vặt trụi hết mớ lông trên đầu ông ta!!!

Trương Gia Nguyên bực bội vung con dao rựa chặt phăng đi đám lá cây rậm rạp, lầm bầm nói.

- có đi thì cho anh đi cùng với, anh cũng muốn làm thịt ông già đó!

Bên cạnh là Santa cũng bực bội không kém, anh vừa đi vừa đỡ lấy Rikimaru bị trật chân do không cẩn thận trong lúc leo núi. Nhìn sắc mặt người anh thân thiết đang càng lúc càng tệ, anh nghiến chặt răng.

- dĩ hoà vi quý anh em ôi, không nên dùng bạo lực để
giải quyết. Mà có làm thật thì ông cụ đó cũng có tóc cho em vặt đâu Nguyên nhi?

Lâm Mặc thở phì phò phản bác, nghĩ đến cái đầu trọc lóc bóng loáng của lão hiệu trưởng thì vội rùng mình.

- có tóc hay không có tóc thì em cũng sẽ làm thịt ông ta, dám đưa thứ rách nát này cho mình!

Trương Gia Nguyên bực bội lắc lắc tấm bản đồ cũ xì trên tay Mika ở bên cạnh. Không thấy thì thôi, mọi người sau khi nhìn thấy tấm bản đồ thì tức đến độ muốn tăng xông.

Bọn họ là sinh viên của một trường đại học ở thành phố Z, có cùng đam mê khám phá những vùng đất mới, những mảnh rừng hoang sơ. Chuyến đi lần này là để các đàn anh năm cuối viết báo cáo thu hoạch để làm luận văn tốt nghiệp. Hai đứa nhỏ Trương Gia Nguyên và Lâm Mặc vì cảm thấy hứng thú với việc khám phá nên cũng tò mò chạy theo sau. Ai mà ngờ tấm bản đồ cũ xì này là hàng giả, không tìm được ngôi làng huyền bí trong truyền thuyết thì thôi đi, lại còn làm bọn họ đi lạc, hại Rikimaru trật chân. Mấy người còn lại cũng không khá hơn là mấy, ai nấy đầu tóc rối xù như tổ quạ, mặt mày xám tro hốc hác do thiếu anh sáng mặt trời nhiều ngày.

- em mong là Chương ca sẽ phát hiện rồi cho người
đến đây tìm chúng ta.
Lâm Mặc thở dài, thành tâm chắp tay cầu nguyện.
Một người anh thân thiết của cả bọn là Lưu Chương vì bận công việc ở thành phố khác nên không đi chuyến đi này với họ. Hiện tại cả bọn đang mong chờ một cơ hội mỏng manh rằng anh ta sẽ phát hiện ra sự mất tích của mọi người mà đến giải cứu.

- Nguyên nhi em đi từ từ thôi, bên này có nhiều sườn dốc lắm.

Nine phủi phủi lá cây trên đầu cẩn thận dặn dò đứa em cục súc đang đi phăng phăng về phía trước. Bất chợt, Nine ngẩng đầu lên nhìn những tán cây, nơi có những tia nắng yếu ớt đang len lỏi qua.

Khứu giác trời sinh nhạy bén giúp anh ngửi được một cỗ vị ẩm ướt nhàn nhạt, mùi tanh nồng của đất ẩm càng chứng minh suy đoán của Nine. Anh cau mày.

- không ổn rồi, trời sắp có mưa.

Hơn nữa còn là mưa rất lớn.

- chết tiệt, Riki kun còn đang bị thương nữa.

Santa đỡ Riki ngồi dậy từ trên mỏm đá nhăn mày nói, anh nhìn về phía trước nơi cánh rừng rộng lớn. Ngoại trừ cây thì vẫn hoàn là cây. Hoàn toàn không có dấu vết gì của ngôi làng hay một hang động có thể trú ẩn.

- mọi người ơi!

Lúc này Mika ở bên cạnh reo lên. Theo hướng tay của anh, xuyên qua tầng tầng lớp lớp lá cây rậm rạp, mọi người thấy cách đó không xa có một hang động đang nhô ra khỏi vách đá.

Luật RừngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ