Lam điệp ở phía dưới phát ra ánh sáng xanh lam dần dần yếu đi, cuối cùng đều mai một biến mất trong bóng tối, trong điện lại một lần nữa lâm vào hắc ám, Lạc Hằng ngồi thẳng thân mình, mở ra hai mắt.
Lạc Hằng cúi đầu thoáng nhìn qua Thời Lan Trạch vẫn ngồi chỗ cũ, mà thân ảnh đàn lam điệp cũng dần dần biến mất không thấy, Lạc Hằng cẩn thận quan sát một chút thần sắc của nàng, tuy rằng khuôn mặt vẫn có chút tiều tụy, nhưng so với bộ dạng hai mắt vô thần lúc mới tiến vào thì tương đối tốt hơn rất nhiều, mà hắn cũng phát hiện bụng nàng lên xuống theo hít thở rồi dần dần nhỏ lại, khôi phục như lần đầu tiên gặp mặt.
Là bởi vì Hoa Ỷ Vân không tán thành việc bọn họ ở bên nhau, cho nên mới cố ý đem thai nhi trong bụng che dấu sao, Lạc Hằng nghi hoặc.
Thời Lan Trạch đã đứng lên, trên mặt mang theo vài phần ôn nhu sờ sờ bụng, theo sau đi ra ngoài điện.
Bạch Tà ôm lấy người từ trên xà nhà nhảy xuống, "Muốn đuổi kịp nàng?"
Lạc Hằng lắc đầu, nhìn xung quanh chỗ Thời Lan Trạch vừa ngồi. Mục đích hắn tới nơi này chủ yếu là muốn biết vì sao ma thần lại xuất hiện ở nhân gian. Ma thần ở trong khe nứt Đoạ Lạc Chi Uyên, muốn ra khỏi Đoạ Lạc Chi Uyên phải ra khỏi khe nứt gần trấn nhỏ, nhưng khi hắn tìm hiểu lại không phát hiện ma thần đi ra từ nơi này, cho nên nhất định có xuất khẩu khác để ma thần thoát khỏi Đoạ Lạc Chi Uyên.
Lạc Hằng tìm kiếm trong điện một lần nhưng cũng không thấy dị thường gì. Hai người lại đi vài vòng trong cung điện, đụng phải mấy trận pháp, nhưng ngại rút dây động rừng nên hai người cũng không giải trận liền ra ngoài.
Ra khỏi nơi tràn ngập chướng khí, ánh sáng chói lóa thoáng chốc chiếu vào đáy mắt, Lạc Hằng không khỏi nheo mắt lại, nhìn mặt trời trên đỉnh đầu, tính thời gian đã là giữa trưa.
Không nghĩ tới bọn họ đã ở tòa cung điện kia nguyên cả một ngày.
Aiz, lại cọ thiếu ba phần cơm.
Hai người về tới trấn nhỏ, trên đường đi Lạc Hằng phát hiện các tu sĩ đi ngang qua hai người bọn hắn đều tự giác tránh xa, ánh mắt nhìn bọn hắn cũng rất quỷ dị, có người hoảng sợ, cũng có người phẫn nộ, còn có người muốn nói lại thôi, giống như đang kiêng kị cái gì.
Lạc Hằng muốn tiến lên hỏi rõ, lại thấy những tu sĩ đó đều chạy xa, Lạc Hằng nghi hoặc, chẳng lẽ thân phận của hắn đã bị bại lộ.
Hai người chỉ có thể mang theo nghi hoặc trở về phòng, ít lâu sau liền nhìn thấy Tiểu Linh Đang chạy chậm đến trước mặt hai người, Tiểu Linh Đang liếc mắt xem xét sắc mặt Bạch Tà, đáy lòng có chút nhút nhát, ngoan ngoãn mà đứng ở một bên.
“Tông chủ, các ngươi đã trở lại.”
Lạc Hằng cảm thấy hơi buồn cười, Tiểu Linh Đang người này trí nhớ không tốt, ngày thường vô tâm vô phổi, trước kia hắn lạnh nhạt vô tình cũng không thấy Tiểu Linh Đang bối rối như vậy, nhưng ở trước mặt Bạch Tà lại lúng túng lên.
Mà trên mặt Bạch Tà còn không có biểu tình gì.
Một lát sau, vài đệ tử Linh Tôn phái cũng tiến vào, “Tông chủ.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Pháo hôi sau ta bị siêu hung đồ đệ đuổi giết
ParanormalTác giả: Nhị Bút Duyên Bút Lạc Hằng xuyên thư, xuyên thành pháo hôi sư tôn ác độc, trong cốt truyện, pháo hôi sa đọa thành ma, diệt một tộc vai chính, quy hàng dưới yêu ma, cuối cùng bị vai chính ném vào Nghiệp hỏa, sống sờ sờ bị tra tấn đến chết...