Bóng đêm dần dần tiệm lui, Lạc Hằng nhìn người đang nằm bên cạnh, chớp chớp mắt, trêu chọc nói: "Không chê ngủ cùng sư tôn?"
Bạch Tà: ". . ."
"Chưa từng có ghét bỏ." Bạch Tà đứng dậy, giúp hắn mặc áo quấn tóc.
Lạc Hằng đương nhiên biết y không có ghét bỏ, chỉ là ra vẻ trêu chọc mà thôi, kỳ thật hắn có vài phần khó hiểu, trước kia lúc hắn chưa thổ lộ còn thường xuyên cùng hắn thân mật, nhưng mà sau khi hắn thổ lộ xong thì y lại vẫn cố kỵ điều gì đó, chỉ dám đợi khi hắn đi vào giấc ngủ mới trộm ôm hắn, trộm thổ lộ.
Thu xếp xong một phen, bọn họ lại dịch dung giả dạng mới tiếp tục lên đường, đi rồi hơn phân nửa ngày, lúc này mới tiến vào Huyền Thiên Phái.
Huyền Thiên Phái nằm ở trung tâm mấy dãy núi, nơi giữa sườn núi còn hạ cấm chế.
Chỉ là khi mấy người Lạc Hằng đi vào mới phát hiện ra không thích hợp, lúc bọn họ đi đến phụ cận ngọn núi đã không hề còn cung điện Huyền Thiên phái mà thay vào đó là dãy núi trải dài không ngừng.
Mấy người Lạc Hằng đều phát hiện chỗ không thích hợp, thân thể căng thẳng lên.
A Nô Bỉ liếm liếm hàm răng, cái đuôi quơ quơ quấn lên cánh tay Tiểu Linh Đang, có chút hưng phấn nói: "Đoán xem, là chúng ta may mắn đi vào bẫy, vẫn là có người thiết bẫy cho chúng ta."
Tiểu Linh Đang tức giận mà liếc liếc mắt nhìn hắn, tông chủ sao lại cùng loại yêu ma này kết giao bằng hữu chứ!
A Nô Bỉ cảm nhận được ánh mắt của hắn, giương mắt nhìn lướt qua, "Sợ?"
"Sợ liền chạy nhanh tới cầu ta, ta đại phát từ bi che chở ngươi một chút."
Tiểu Linh Đang trừng mắt liếc hắn một cái, ngậm miệng, nói với loại người không hề có ranh giới cuối cùng này, sau cùng người bực tức cũng là chính mình.
Bốn người Lạc Hằng cảnh giác xuyên qua rừng rậm, bỗng nhiên, trong rừng xao động lên, hai bên trái phải mấy cái thân ảnh chạy nhanh mà đến, chỉ thấy mấy cái mồm đỏ mở ra nhào về phía bọn họ, mấy cái thân ảnh cơ hồ đem cả nửa bầu trời đều che lấp, đám người Lạc Hằng đành phải liên tục thối lui về sau.
Ánh mắt Lạc Hằng nhíu chặt, hai tròng mắt tẩm vài phần hàn ý, phụ cận Huyền Thiên Phái sao lại xuất hiện mấy thứ này! Người sau màn này quả nhiên có quan hệ với người Huyền Thiên Phái.
Người nọ là làm thế nào có thể cõng dưới mắt thế nhân đem Ma thần đưa tới nơi này, Lạc Hằng trong lòng đánh cái rùng mình, không cấm nhớ tới lúc ở trấn nhỏ Lâm Lang người nọ giả thành dáng vẻ của hắn.
Người nọ thật sự có khả năng thao túng Ma thần?
Mấy người bọn họ cũng không có ngạnh cương đấu cùng Ma thần, Ma thần không sợ đau, nếu không hủy được ma hạch giữa mày thì loại yêu ma này chính là bất tử chi thân, hơn nữa còn cực kỳ khó chơi.
Bên cạnh còn có hai cái tu ma, Lạc Hằng không tốt phóng ra Nghiệp hỏa, hơn nữa lấy thứ trước mắt cao gần ba trượng, so với hình thể của bọn họ ở trong mắt mấy Ma thần này tựa như đám trẻ con, tu vi của chúng ít nhất cũng ở cấp tông sư trở lên. Nếu là cường dùng Nghiệp hỏa tiêu diệt bọn chúng, Lạc Hằng không chắc linh lực của hắn có thể chống đỡ được hay không.
BẠN ĐANG ĐỌC
Pháo hôi sau ta bị siêu hung đồ đệ đuổi giết
ParanormalTác giả: Nhị Bút Duyên Bút Lạc Hằng xuyên thư, xuyên thành pháo hôi sư tôn ác độc, trong cốt truyện, pháo hôi sa đọa thành ma, diệt một tộc vai chính, quy hàng dưới yêu ma, cuối cùng bị vai chính ném vào Nghiệp hỏa, sống sờ sờ bị tra tấn đến chết...