Chương 31

769 71 20
                                    


Lần thứ hai tiếp xúc với mặt hổ lông xù xù, Phương Triều Chu không còn cảm giác thích thú khi được hút lông xù xù, đặc biệt là khi cái đầu đầy lông của đối phương cứ cọ cọ cổ hắn, ở trong mắt Phương Triều Chu, đây là đang tìm chỗ để hạ khẩu.

Hắn hít sâu một hơi, bởi vì biết rõ không đánh lại Bạch Hổ mà sư tổ nuôi, cho nên đã sẵn sàng giảng đạo lý cho đối phương, "Sư tổ đã đồng ý giúp ta đột phá Nguyên Anh, cho nên ngươi không thể ăn ta, hơn nữa thịt người ăn không ngon, vị vừa thối lại chua, hổ nhỏ...lớn như ngươi ăn vào sẽ bị đau bụng."

Bach Hổ trên người hắn ngoảnh mặt làm ngơ, không chỉ dùng đầu lông xù cọ vào cổ Phương Triều Chu, còn vươn móng vuốt kéo y phục Phương Triều Chu, khác với lúc là mèo, móng vuốt của nó bây giờ vô cùng sắc bén, kéo một chút, áo ngoài của Phương Triều Chu đã rách một đường dài, nội y bên trong trực tiếp lộ ra ngoài.

Phương Triều Chu càng khẩn trương, hắn cảm thấy mình sắp bị mổ bụng.

Dưới sự căng thẳng tột độ, hắn thi pháp một lần nữa. Một đạo lôi thuật này đánh chính xác vào con Bạch Hổ đang kéo y phục Phương Triều Chu, nhưng sau khi trúng đòn, nó vẫn không lùi bước, tuy cổ họng phát ra một tiếng gào rống đau đớn, nhưng nó nhanh chóng mở miệng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Phương Triều Chu.

Nước miếng tí tách chảy xuống sàn nhà dọc theo cái miệng mở to của nó.

Cổ ngay bên cạnh miệng hổ, Phương Triều Chu hoàn toàn cứng đờ.

Nửa ngày, hắn chủ động giơ tay sờ lên đầu Bạch Hổ, "Ngươi thích được người khác sờ đầu đúng không? Ta sờ, hiện tại sờ ngay."

Phương Triều Chu một bên đánh bạo vò đầu cho Bạch Hổ, một bên khẩn trương nhìn chằm chằm đối phương, nếu đối phương đột nhiên bùng nổ, hắn phải bỏ chạy càng sớm càng tốt.

Sau khi Bạch Hổ được sờ soạng đầu, ánh mắt cũng không hòa hoãn nhiều, vẫn như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Phương Triều Chu. Phương Triều Chu thấy thế, chỉ có thể trổ hết tài con sen, chắp tay thề sẽ hầu hạ hoàng thượng đến thoải mái dễ chịu.

Khoảng một nén nhang sau, thân thể Bạch Hổ đã không căng chặt như trước, nhưng sau khi nó thả lỏng, lại đè trên người Phương Triều Chu, nếu là phàm nhân, chỉ sợ đã bị hình thể của nó làm hít thở không thông.

Nó thả lỏng, Phương Triều Chu không dám thả lỏng, massage cho mèo tới tới lui lui, trọng tâm vào mấy chỗ bình thường Bạch Hổ liếm lông liếm không tới.

Lại qua một chén trà nhỏ, tay của Phương Triều Chu đã tê mất cảm giác, Bạch Hổ hiện tại hoàn toàn đè trên người hắn, đầu đặt giữa cổ hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rầm rì.

Phương Triều Chu trộm liếc nó, thấy cặp mắt uyên ương của đối phương đã nhắm lại, âm thầm nhẹ nhàng thở ra, sau đó hắn thử thăm dò bỏ tay ra, nhưng vừa nhấc, cặp mắt uyên ương kia đã nhanh chóng mở ra.

Phương Triều Chu đối diện cặp mắt kia, cứng đờ nói: "Đã qua giờ Mão, ta nên đến chỗ sư tổ."

Bạch Hổ híp mắt, "Hôm nay đã đến muộn, vậy không cần đến chỗ Chung Ly đại nhân nữa, tiếp tục."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 31, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

EDIT - ĐM| Xuyên tiến vạn nhân mê văn ta nhân thiết băng rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ