Chính Quốc rón rén lại gần cái giường nhỏ, hắn nhìn ngó xung quanh khi xác định không có ai thì lật đật giấu xuống gầm giường. Đó là trái boom hắn chôm được của tên lính Tây gặp trong rừng, phải diếm lắm mới không bị má hay Lệ Sa phát hiện, nếu không trước sau gì cũng bị rầy cho te tua.
*Chát*
"Ui da !" Chính Quốc.
Đang lum khum trung đầu dưới giường tự nhiên ai chơi xấc đánh vào mông hắn cái chát, cái đánh rõ đau làm Chính Quốc nhảy dựng lên đầu còn bị đập vào giường, vừa ê mông mà đầu cũng bị đau luôn. Hắn xoa mông từ từ bò ra khỏi cái gần giường.
"Mày làm gì mà khúm núm dưới đó vậy ?" Má Lạp hỏi.
"Dạ... có gì đâu má" hắn chợt rén, lời nói không dứt khoát mà cứ ấp a ấp úng.
"Tao nghi lắm" má Lạp híp mắt nhìn, gạc hắn ra muốn kiểm tra.
Cái thằng này nó nói xạo dỡ lắm mình cái bộ nó là bà biết liền, dễ gì qua mắt được má vợ hả con.
"Dạ không có gì đâu mà" hắn muốn cản lại cũng không được, mắc công lại ồn ào lên, Lệ Sa đang ở sau nhà, em mà biết là đổ bể của hắn hết.
"Mèn đéc ơi mày đem lựu đạn về dấu cho nó nổ banh cái nhà này hay gì ?"
Vừa cúi đầu xuống bà đã tá hỏa khi thấy cái trái lựu đạn còn chốt đang nằm giữa giường, tất nhiên không kiềm được mà bà liền mắng lớn tiếng với Chính Quốc.
"Suỵt ! Má nhỏ nhỏ thôi vợ con nghe bây giờ" Chính Quốc.
"Mà mang mấy cái thứ quỷ này về làm gì ? Muốn nổ nhà hả ? Tao là tao ớn lắm đó đa"
Cũng không muốn Lệ Sa làm giặc làm giả Chính Quốc nên bà nghe lời hắn liền hạ giọng thỏ thẻ.
"Con có chuyện riêng của con, má khỏi lo" Chính Quốc.
"Ừ, nói thì nói vậy thôi, cẩn thận chút"
"Dạ con biết rồi" Chính Quốc.
"Con Sa nó biết, nó mà không cào nát mặt bây"
"Hì hì, ẻm thương con lắm không cào nát cái bản mặt đẹp trai này dễ dàng như vậy đâu" Chính Quốc cười hì tự cao.
"Xía ! Ra phụ nó nấu ăn đi đứng đó nói dóc..."
"Á !"
Cái tiếng hét thất thanh từ sau nhà vọng vô làm hai má con giật mình, khỏi hỏi thì cũng biết là ai rồi.
"Kìa kìa ! Ra coi nó sao đi, thiệt hậu đậu"
Nghe má nói vậy Chính Quốc liền lật đật chạy ra xem, má Lạp đứng đó nhìn theo lắc đầu ngán ngẫm mà cười bất lực. Con nhỏ kia chắc bị đứt tay hay gì ở ngoải rồi, hai đứa ở chung riếc nên hậu đậu y chang nhau.
____________
"Mèn đéc ơi ! Vậy mà cũng đổ máu cho được, thiệt tình"
Chính Quốc ra tới nơi thì thấy Lệ Sa ôm tay ngồi khúm núm, ngón tay trỏ bị đứt một lỗ sâu máu rỉ liên tục. Dĩ nhiên hắn không tránh khỏi lo lắng, nói lời trách móc thế thôi nhưng trong lòng như lửa đốt, hắn sót em.
BẠN ĐANG ĐỌC
|Quốc Sa|_Thương Lắm Mình Ơi
Romance"Mình ơi ! mình ráng ở nhà đợi anh nha mình ? anh hứa là anh sẽ về với mình mà, ráng đợi anh nha mình ? nha mình ?" "Em đợi mình mà..." ~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~ Truyện mang yếu tố phi lịch sử, chỉ mượn để dẫn dắt cốt truyện, không quá khoá...