Từ sau trận đánh kia, Tiêu Vị Tân chỉ cần nổi lên hứng thú đều sẽ gọi Du Thư tới bồi luyện, phảng phất như hắn chính là một cỗ máy bồi luyện không có cảm tình, bất quá thực tế trong lòng Du Thư lại rất cao hứng, hắn cảm thấy nam chính khẳng định là đã nhìn ra nội tại linh động từ vẻ bề ngoài đáng tin cậy của hắn, khoảng cách giữa quan hệ của hai người lại càng thân cận hơn một chút.
Hắn thực mau là có thể đuổi theo bước chân sự nghiệp của thần tượng rồi!
Ngoại trừ hắn, nhóm ảnh vệ còn lại cũng cao hứng theo, giữa bọn họ cũng không có cái gọi là ghen ghét, tuy có cạnh tranh nhưng cũng sẽ không chơi mấy trò thủ đoạn âm u, bất luận người nào được chủ tử nhận thức đều là vinh dự chung của mọi người, phảng phất như chính bản thân mình cũng được thăng chức ké, vì thế bọn họ liền âm thầm giúp Du Thư hầu hạ lấy lòng Vương gia, ngàn vạn không thể làm cho Vương gia tức giận đẩy hắn trở về.
Du Thư càng nghe bọn họ dong dài càng cảm thấy kỳ quặc, nói như thể hắn là đi làm ấm giường vậy, một đám chắc là đầu óc rỉ sét rồi đi.
Những khi nhàn rỗi, hắn thuận tiện liền ngẫm lại cốt truyện.
Ở cốt truyện ban đầu Tiêu Vị Thâm ngồi trên long ỷ vẫn rất ổn, tuy rằng tính tình táo bạo lại không giỏi việc triều chính, nhưng có sự giúp đỡ của Hạ thừa tướng, hắn trên cơ bản là không xảy ra sai lầm nào quá lớn, mà bá tánh ở phía dưới chỉ cần sinh hoạt không có trở ngại, cũng liền không quan tâm hay ý kiến gì về hoàng đế, ở thời kỳ này, Tiêu Vị Tân muốn làm sự tình gì đều sẽ không được dư luận ủng hộ.
Cho nên việc quan trọng nhất kế tiếp chính là từng bước làm tan rã quan hệ giữa Tiêu Vị Thâm và Hạ thừa tướng, bọn họ ly tâm, Tiêu Vị Thâm liền không còn ai giúp đỡ bày mưu tính kế, đến lúc đó sẽ càng thuận tiện để xuống tay.
Nhưng làm thế nào để khiến bọn họ ly tâm lại là một bước rất khó, bởi vì có Hạ thái hậu tọa trấn, bà ta sẽ không cho phép giữa nhi tử và huynh trưởng của mình xuất hiện vấn đề, huống chi Hoàng hậu của Tiêu Vị Thâm chính là đích trưởng nữ của Hạ gia, có tầng quan hệ thông gia này, muốn ly gián lại càng khó khăn.
Trong đầu Du Thư không ngừng xoát lại cốt truyện, nghĩ xem có thể tìm được một chút lối tắt từ giữa hay không, nhưng hắn cũng không phải người am hiểu việc triều chính, bảo hắn đánh nhau ám sát thì được, nhưng chơi trò quanh co bày mưu lập kế, chỉ sợ bản thân làm sai một bước, toàn bộ tuyến truyện sẽ bị đẩy sang một hướng hoàn toàn khác.
Tính tính ngày tháng, cốt truyện kế tiếp hẳn là sinh thần của Hạ thái hậu.
Mười ngày sau, đúng ngày lễ mừng thọ của Hạ thái hậu.
Đảo mắt đã đến đầu đông, thời tiết ngày một lạnh dần, còn chưa bắt đầu vào mùa đã lạnh đến mức làm người ta run rẩy, có thể tưởng tượng được năm nay trời đông giá rét, rất nhiều người nghèo sẽ phải chịu khổ chịu nạn hơn so với năm ngoái, Tiêu Vị Tân sáng sớm thức dậy, vừa dùng bữa vừa nghe Kỳ Hàn mang về tình báo.
"Năm trước lũ lụt thu hoạch không tốt, năm nay phương bắc lại đại hạn không có thu hoạch, đã có dân chúng chạy nạn hướng về phương nam. Trước mắt sắp sửa vào đông, tình hình sợ là sẽ càng thêm không ổn, trên đường nghe nói có không ít người bị đông chết."
BẠN ĐANG ĐỌC
Từ Ảnh Vệ Đến Hoàng Hậu
General FictionTác giả: Cố Thanh Từ Tình trạng: Hoàn Số chương: 114 + 3 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Chủ thụ, Xuyên thư, Cổ đại, Cung đình hầu tước, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, HE