1

541 37 1
                                    

''Trương lão sư, đến đây, nhìn điện thoại chút đi, giới thiệu cho cậu biết người yêu của anh.''

''Ui, cô gái xinh đẹp như vậy mà có thể thích anh được à?''

''Cậu đấy! Chỉ biết mạt sát anh thôi.''

Chính vào ngày đó, Trương Vân Lôi đuổi Dương Cửu Lang đi, người đang vội vã đi gặp bạn gái, tự mình ra ngoài uống chút rượu với bạn, ngay sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngã xuống từ tầng hai của ga xe lửa Nam Kinh.

''Ngừng thở, tim ngừng đập!''

''Tuyên bố tử vong, tháng 8 năm 2016 ngày 2...''

''Khoan đã, thằng bé còn nhỏ như vậy, chúng ta thử thêm lần nữa đi, nếu lần này không được thì báo cho người nhà biết.''

Ngã xuống từ độ cao hơn 10 mét, hi vọng sống sót cực kỳ bé nhỏ, trên đường đưa đến bệnh viện Trương Vân Lôi đã bất tỉnh nhân sự, đợi đến khi đưa vào phòng cấp cứu, y tá kiểm tra mức độ tổn thương và các chức năng trên toàn bộ cơ thể của cậu, họ cũng nhíu chặt mày, cấp cứu tiến hành được một nửa thì không kiểm tra được bất kỳ dấu hiệu sự sống nào từ Trương Vân Lôi nữa, đây vốn là chuyện không ngoài dự đoán, bác sĩ cũng đã thông báo tử vong, một chủ nhiệm chịu trách nhiệm cấp cứu thấy Trương Vân Lôi chừng mới hai mươi tuổi, không đành lòng từ bỏ một sinh mạng trẻ như vậy, thế nên ông ấy muốn cược một lần cuối, dưới tình huống không ôm bất kỳ hi vọng nào, các bác sĩ tiến hành kích điện tim cho Trương Vân Lôi, chỉ một kích như vậy cộng thêm ý chí sống sót của Trương Vân Lôi nên đã giành lại được một mạng về cho cậu!

''Tôi sao vậy?''

''Không sao, thắt lưng của cậu bị thương một chút thôi, không có chuyện gì lớn cả.''

Vì cảm xúc của cậu nên tất cả mọi người đều giấu cậu, ai cũng nói như vậy nên Trương Vân Lôi cũng tin mà gật đầu, nhưng thấy tâm trạng của họ, Trương Vân Lôi cảm thấy nói thế nào cũng lạ, nhưng không ai chịu nói cho cậu biết sự thật cả....

''Đại ca...Anh tới rồi...''

Chỉ có một cơ hội vào thăm, bố mẹ của Trương Vân Lôi đều không nỡ vào, nhường lại cho đại ca Phùng Chiếu Dương, người sẽ có buổi diễn vào hôm sau, Phùng Chiếu Dương nắm thật chặt lấy tay cậu, một tiếng gọi đại ca yếu ớt, lúc đó Phùng Chiếu Dương bật khóc nức nở, trong lòng thầm cảm ơn các bị thánh thần cả ngàn lần, cảm ơn trời đất, người anh em của anh ấy vẫn còn sống...

''Cậu là diễn viên nói tướng thanh à?''

''Sau này...Cân nhắc đến chuyện lui về làm việc ở hậu đài đi.''

Ca phẫu thuật lần hai kéo dài tám tiếng, sau khi kết thúc được đưa đến ICU, vẫn chưa qua giai đoạn nguy hiểm, Trương Vân Lôi cắm ống đầy người nghe thấy câu này của bác sĩ, trong phút chốc trái tim cậu như chết đi...

''Anh Bưu, anh nói xem em còn mặc đại quái được nữa không?''

Lý Hạc Bưu nghe cậu nói, anh đưa tay run rẩy che mắt lại, không kịp trả lời cậu mà đã lao ra khỏi phòng bệnh như bay, ngay sau đó, Trương Vân Lôi nghe thấy từng tiếng khóc nghẹn của anh Bưu trong hành lang, một giọt nước mắt cũng theo khóe mắt cậu chảy xuống...

[Cửu Biện] Giác nhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ