Chương 22: Đã qua 120 năm

232 46 3
                                    

[Tôi dường như không thể định nghĩa được thời gian nữa.]

Người lại quay trở về quá khứ, một cú nhảy vọt thời không bật mở khoảng trời cao vút để cho người ngây ngẩn. Dường như thời gian vừa chỉ dừng lại ở cái đêm đầy sao trời mà cũng như thể đã trôi qua cả ngàn ngày đêm, thời gian giống như một dòng cát trôi khỏi lòng bàn tay người. Chút sót dư còn lại chỉ có cảm xúc mờ ảo trong đêm sao ấy.

Đá quý lăn lóc trên đất dường như chẳng có gì thay đổi, vẫn là những đống lớn nhỏ đá quý lấp lánh đủ màu sắc bởi sắc trời trong sớm mai mà hắt nắng, ánh sáng phản chiếu càng thêm đẹp đẽ thu hút. Người không cần làm gì, cốt truyện đang tự động chạy cho người. Bày ra trước mắt hàng ngàn hàng vạn những viên đá quý lấp lánh, bảo kiếm như mây, thánh vật ngập tràn rải rác trong hang động. Tầm mắt di động lên cao, những đường nét của hang động có phần xa lạ.

Giống như là đã trải qua rất lâu.

[Lưu Niên.]

Có tiếng ai khẽ gọi một cái tên xa lạ, giọng trầm điềm tĩnh, là cái chất giọng quá đỗi quen thuộc nếu như người chơi sở hữu nhân vật Đế quân Nham vương gia. Một cú bật khiến người choáng váng, tất cả những gì người biết được là khi nhận ra ý thức đã bị tách khỏi cơ thể kia.

Người chơi không còn điều khiển nhân vật, ý thức được hóa tan thành không khí mọi nơi đều là mắt đều có thể nhìn một cách rõ ràng.

Đôi mắt màu hoàng kim lấp lánh như bảo thạch, mái tóc đen xõa dài thoáng ánh đỏ rực tựa như tro lửa cháy trong đêm tối.

Mihoyo sẽ thiết kế tạo hình một nhân vật như vậy sao?

Dường như rất đặc sắc lại giống như quá tầm thường. Người trầm trồ nhìn gương mặt xa lạ trên màn hình điện tử, gương mặt 3D mà không thể nào có ở ngoài đời thực.

Có cảm giác vừa chân thực lại vừa hư ảo.

Cô gái kia đôi mắt màu hoàng kim, mái tóc đen dài xõa trên chiếc đệm màu đỏ thẫm. Trong hang động được lấp đầy bởi đá quý, đôi mắt của người giống như là thế giới, bao quanh của vạn vật. Sẽ nhìn thấy được sườn mặt hao gầy của nàng, cũng sẽ thấy bàn tay nhỏ nhắn bên cạnh đá quý xa xỉ.

Người không còn có thể điều khiển được cô gái kia như cách mà người vẫn làm. Có lẽ là bởi cô ta không phải nhà lữ hành vượt biển sao du nhập vào Teyat.

Hoặc cũng có lẽ vì cô ta không phải kẻ được thế giới tạo ra để điều khiển.

[Lưu Niên.]

Mọi thứ giống như một thước phim chạy trên màn hình điện tử, mọi chi tiết đều chân thật đến kì lạ. Không biết trên thế giới còn có bao nhiêu máy điện tử có thể trụ được sức nặng của đồ họa tinh vi như thế.

Bàn tay đặt lên bờ vai gầy, y phục cổ tối màu càng khiến thân thể không mấy khỏe mạnh càng thêm nhỏ bé. Tóc đen như lụa, trượt khỏi bả khuôn mặt hao gầy không phải dáng vẻ tươi tắn hoàn mỹ như hầu hết các nhân vật khác. Dù qua một lớp thế giới, cách biệt là khoảng cách giữa ảo tưởng và chân thực lại nghiêng về chân thực đến kì lạ. Chỉ là mang theo sự ảo tưởng, gương mặt xinh đẹp với kia mới thoáng một nét cười cũng đã khiến người điêu đứng.

[ĐN_Genshin Impact]  Vô DanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ