Chương 9

329 46 10
                                    





09.

Lúc Cơ Phát mới gả cho Hàn Diệp được vài năm, có lẽ y là khôn trạch hạnh phúc nhất của cả thành Trường An này.

Thân phận Thái tử Thiếu quân cao quý biết nhường nào, nhà ngoại lại hiển hách, đi đến đâu cũng có người ganh tị và kính sợ. Cho dù là hội thơ hay cắm hoa, những thứ mà y không am hiểu, cũng không ai dám đoạt danh tiếng của y. Hàn Diệp đối với y lại tốt vô cùng, còn có tình cảm trúc mã chi giao, sau khi hai người thành thân, mặc dù vẫn thường hay cãi nhau như cũ, nhưng cuối cùng vẫn là Hàn Diệp cúi đầu chịu thua trước.

Khi đó trên người Hàn Diệp không mang nhiều gánh nặng như bây giờ, còn có thể thường xuyên đi cùng y trong các chuyến đi săn, càng làm cho người đời biết hắn sủng ái Cơ Phát đến mức nào, để cho người mình yêu chiếm hết phong quang.

Nói đến cũng thú vị, người của cả thành Trường An đều cảm thấy thiếu niên lang như Cơ Phát chắc chắn phải là càn nguyên, đã sớm gửi đầy thiếp mời cầu thân đến phủ tướng quân, ngờ đâu y lại trở thành khôn trạch. Ngày y vừa phân hoá thành khôn trạch, Hàn Diệp liền lẻn ra khỏi hoàng cung chui vào viện tử nhà y, chỉ để dặn dò y một câu không được phép gả cho người khác. Kết quả là lúc leo tường trở về lại bị gia đinh đánh vì tưởng là trộm, thực sự rất chật vật mà cũng vô cùng buồn cười.

Cũng không phải không ai bảo Hàn Diệp nạp thiếp quân, Tiên hoàng có chọn mấy khôn trạch lanh lợi đưa cho Đông Cung, đều bị Hàn Diệp đuổi về. Hàn Diệp cũng là có lý, nói Thiếu quân còn chưa rước vào cửa, nếu như lại vội vàng nạp thiếp, không chỉ khiến cho thiên hạ nghị luận không tốt về Thiếu quân, mà cũng sẽ làm rối loạn danh phận của đích trưởng tử mất. Nói tới nói lui, hậu viện của Thái tử điện hạ lại trở thành nơi thanh tịnh nhất thành Trường An này.

Cơ Phát cũng là được sủng mà kiêu, y biết Hàn Diệp yêu y, nhân nhượng y, nên cũng có chỗ đi quá trớn. Thư phòng của Hàn Diệp y muốn vào thì vào, cũng bất chấp bên trong có người đang nghị sự hay không. Hàn Diệp cũng thường hay nói chuyện chính sự cùng y, thậm chí những khi lười phê tấu chương cũng đều ném cho y phê giúp.

Sau đó, Cơ Phát mang thai, Hàn Diệp càng coi y như Bồ Tát sống, hận không thể ăn uống đi lại thay y, chỉ sợ y chịu chút xíu mệt mỏi gì. Vất vả hoài thai mười tháng, dưới mọi sự sủng ái của Hàn Diệp, Cơ Phát chẳng nếm trải vất vả được bao nhiêu. Ngày y sinh, Hàn Diệp không ở trong cung, hắn bị Tiên đế đuổi đi tuần doanh ở phía tây ngoại ô, nghe được tin tức ở Đông Cung liền lập tức bỏ lại tướng sĩ ngoài thao trường chạy về ngay, về sau còn bị Tiên đế trách phạt, mắng hắn bỏ bê nhiệm vụ.

Thật ra Cơ Phát vốn cũng không sợ đau, người tập võ nào lại không gắn liền với côn bổng, ngày nào trên người lại không bị một hai vết thương đâu? Huống chi y còn từng làm tiểu tướng quân ra trận giết địch, lúc mang thai lại được nuôi vô cùng tốt, bà đỡ nói thân thể y khoẻ mạnh, có thể chịu ít đau đớn hơn khôn trạch bình thường. Nhưng dù thế, lúc y trông thấy Hàn Diệp lại không nhịn được rơi nước mắt, cũng không phải là đau, mà là tủi thân, là làm nũng, đã giận dỗi vì hắn đến muộn, còn dính lấy hắn bắt hắn phải ở bên cạnh mình.
 
Càn nguyên không được phép vào phòng sinh, vì sợ rằng sẽ là điềm xấu, nhưng lúc Cơ Phát sinh, hắn cầm tay y nửa bước cũng không rời. Đương nhiên vẫn là rất đau, nỗi đau trên sa trường bị mọi rợ dùng loan đao đâm vào lồng ngực so ra còn kém nỗi đau sinh dục mấy phần. Y siết chặt lấy tay Hàn Diệp, ngón tay bấu sâu vào mu bàn tay hắn để lại mấy vết thương thật sâu, máu chảy ra không ngừng, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng không than lấy một lời, mà chỉ ôm đầu Cơ Phát luôn miệng bảo y đừng sợ. Khi nghe tiếng khóc của trẻ con, Hàn Diệp cũng không kìm được nước mắt, nâng mặt Cơ Phát lên hôn mấy lần, kết quả là dây hết máu lên mặt y.





JZ48 • Diệp Dĩ Cơ Nhật • 《 Hoan Lạc Phật 》 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ