\3/

4.2K 130 8
                                    

Hơn một giờ khuya hắn trở về nhà, bước vào phòng đã thấy cả cơ thể nhỏ bé của Ami đang nằm co rúm ở sofa vì lạnh. Hắn tiến lại nhẹ nhàng vì sợ cô thức giấc, nhấc bỗng cả cơ thể cô về giường, cẩn thận kéo chăn đến tận cổ. Xong việc hắn bước vào nhà tắm làm mát cơ thể, nguyên một buổi tối lăn trận cùng Nabi khiến hắn rã rời.

Hắn đến nằm cạnh cô, cô mê man trong giấc mơ trở người ôm chặt lấy hắn miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó, đến khi hắn ghé sát tai để nghe thì mới biết cô đang mớ về mẹ. Nửa năm nay cô chưa được về thăm mẹ dù chỉ một lần, đi lấy chồng mà cứ ngỡ bị tù tội bị nhốt vào ngục vậy. Biết vậy khỏi lấy cho rồi, à mà quên cô làm gì có sự lựa chọn chứ.

- Ami cô sốt sao?

Hắn cảm giác có chút hơi nóng quanh cơ thể mình, nói đúng hơn là do cô truyền đến vì cô đang ôm hắn mà.

- Yoo Ami

Cô mơ màng mở mắt ra nhìn hắn.

- Anh về rồi à

- Sao mỗi đụng đến cô là cô lại bệnh, đang tỏ ra mình yếu đuối sao hay cô cần sự thương lại từ tôi

- Anh... - cô định nói gì đó nhưng rồi lại thôi, có cải cũng không lại hắn. Lúc này cô mới nhận ra là mình đang ôm chầm lấy hắn, cô hốt hoảng buông ra

- Đi qua phòng khác ngủ đi đồ bệnh tật kẻo lại lây bệnh cho tôi

Hắn nói gì cô đều râm rấp nghe theo lủi thủi bước đi, biết là bản thân đang bệnh đi thì xiêu vẹo té lên té xuông gần cả chục lần nhưng cô vẫn cố gượng để bước qua phòng khác nghỉ ngơi. Nhà của hắn mà, cô sao dám cải. Căn phòng lạnh lẽo không có lấy một cái chăn ấm khiến cô càng tuổi thân hơn.
...

Sáng ra hắn gọi sẵn một bữa cơm đầy vị hải sản, không một thứ gì là không liên quan đến hải sản cả vì hắn biết cô không thể ăn chúng. Hắn muốn gián tiếp giết người bằng mấy món ăn này sao?

- Không phải anh không biết tôi không ăn được hải sản mà? - cô ngẩn người nhìn hắn

- Bớt nhiều lời mà ăn đi, ăn không hết thì có mà chết với tôi

Anh chán ghét tôi đến vậy sao Jungkook

- Tôi...

Cô một muỗng cũng không muốn ăn chứ huống hồ gì là ăn hết. Cô xúc sẵn một muỗng cơm vị hải sản cứ chần chừ mãi trước miệng nhưng không tài nào nuốt nổi. Nước mắt cứ trực trào mãi ở khóe mắt, nó làm hắn càng thêm chán ghét.

- Ăn đi! Tôi bảo cô ăn cô dám cải

- Này thì không ăn nè

- Nuốt vào hết cho tôi - hắn vừa nói vừa túm ngược đầu cô ra sao, dùng tay nhét hết đóng đồ ăn đó vào miệng cô một cách thô bạo

- Hức...hức

- Ăn sung mặc sướng như vậy mà, khóc vì sướng sao - càng ngày hắn càng quá đáng hơn, cô khóc không làm ngưng được hành động của hắn đâu.

- Đừng mà Jungkook - cô nghẹn sắp chết mà hắn vẫn chưa muốn buông tha

* Ting Toong

JJK | GnascheNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ