Vlog của Tạ Du.
Question: “Nhà có một anh người yêu bình thường thì thích hôn nhưng hễ cứ say thì lại né né tránh tránh là trải nghiệm như thế nào?”
─────“Bạn nhỏ ơi, anh muốn hôn hôn.”
“Bạn nhỏ à, hôn một cái nào.”
“Lão Tạ, em đi đâu rồi? Hôm nay chúng ta vẫn chưa hôn mà.”
“Bảo bối à, hôn được không?”
Tạ Du nằm gọn trong lồng ngực của anh người yêu, đôi hàng mi rũ xuống hiển hiện chút vẻ mơ hồ không tỉnh táo.
Cậu khoác lên mình lớp khăn tắm, thoang thoảng bên cánh mũi là hương sữa thơm ngọt cùng hương tuyết tùng dịu dàng man mát, tựa như đang vỗ về cậu đi vào giấc ngủ.
Hạ Triêu khoanh chân ngồi trên thảm, ôm chặt lấy cậu bạn nhỏ trắng trắng mềm mềm của mình vào lòng rồi cứ thế hôn lấy hôn để.
Thật may vì lớp thảm êm ái dưới sàn đã ngăn lại chút hơi lạnh len lỏi giữa sương mờ vào buổi đêm, Hạ Triêu cũng chẳng thèm kiêng kị gì, chỉ đơn thuần muốn ôm bạn nhỏ của hắn chặt thêm một chút, có thể càng chặt thêm một chút nữa thì càng tốt.
“Anh, muốn hôn đến bao giờ đây?”
Tạ Du cố gắng mở đôi mắt sớm đã nhuộm lên một tầng hơi sương, giọng nói cũng mang theo vài phần nhẹ nhàng mệt mỏi.
Hiếm khi lại có thể nhìn thấy vẻ mặt yếu đuối đến nhường này của vị đại ca lầu Tây nổi danh kia. Nếu như muốn biết nguyên do, có lẽ phải lội ngược dòng về với 2 tiếng đồng hồ trước đó.
Hạ Triêu say.
Hắn say khướt luôn.
Chả là hôm nay là sinh nhật của tên ngốc số 2 - Thẩm Tiệp, tất nhiên bữa tiệc ấy sẽ chẳng thể nào thiếu được sự có mặt của tên ngốc số 1, cũng chính là vị bạn trai của cậu đây - Hạ Triêu rồi.
Tạ Du bởi vì có việc ở bệnh viện nên không thể tham gia được, khoảnh khắc nhận được cuộc gọi từ thằng ngốc đáng ra đang đắm mình trong thân phận “chủ nhân bữa tiệc”, cậu đã biết kiểu gì cũng có chuyện xảy ra.
Và...
Chà, có chuyện thật.
Tạ Du đón được một anh người yêu say khướt từ tay bọn bạn chí cốt.
Say đến mơ hồ, say đến không phân biệt được đông tây nam bắc.
Vậy mà hắn lại rất nhanh chóng nhận ra được cậu khi chỉ vừa nghe thấy thanh âm truyền đến từ đằng xa.
“Bạn nhỏ à, đến đón anh sao?”
Và tên ngốc ấy lại ôm nhầm cây cột điện ven đường, híp mi muốn dâng lên nụ hôn nồng thắm cho nó.
Tạ Du cau mày, “chậc” nhẹ một tiếng trong cổ họng rồi nhanh chóng nắm lấy tay hắn, vững vàng đỡ lấy hắn.
“Cảm ơn.”
“Du ca anh khách sáo gì chứ, nhanh nhanh vác Triêu ca về nhà đi, ổng nôn hết lên người em rồi nè.”
“Trước khi mày tắm rửa sạch sẽ và thay quần áo, chúng ta tạm thời ngưng làm bạn.”
BẠN ĐANG ĐỌC
(Triêu Du) Hương nắng và kẹo dâu.
FanficTôi đặt đôi mắt mình lên giấc mộng thiếu thời, để cho vầng dương một lần được tỏa sáng. Tôi đặt tay mình lên tóc em, để hưởng thụ cái nắng ngày hạ rơi. Là tiếng nắng đang rơi. Là hương kẹo que chảy. Là nụ cười niên thiếu. Là em, đi suốt cả một đờ...