Chương 21. Thế giới của Vegas bệnh rồi

830 65 0
                                    

{ # Có thể mấy bạn sẽ cảm thấy mình có 1 tình tiết mà cứ lặp lại tận 3 lần không thấy chán à. Đây là do trước lúc mình chuẩn bị viết cái bộ fic này mình đã để sẵn cái tình huống sẽ lặp lại như vầy rồi nhe. Cũng không muốn đổi. } 

——————

Cảm giác lúc Pete mở mắt ra chính là cả thế giới đều đang quay cuồn xung quanh cậu. Buổi sáng hôm nay có vẻ Vegas có một cuộc họp gấp với bên Chính gia, nên anh đã rời khỏi nhà từ sớm. Cậu vốn đã cảm thấy cơ thể có chút nặng nề vào hôm qua. Nhưng lúc đó cậu chỉ nghĩ là do bản thân làm việc mệt nên chắc chỉ cần đi nghỉ rồi để qua ngày sẽ ổn thôi. Nhưng có lẽ cậu đoán sai rồi, từ lúc cậu thức dậy trước mắt như có mảng trời đen bao trùm.

Giờ cậu cũng chẳng thể phân biệt nổi hiện tại đang là mấy giờ nữa. Cổ họng thì đau rát, mở miệng ra cũng chẳng có hơi sức để lên tiếng. Nên Pete triệt để nằm yên không động đậy gì luôn, mặc kệ cảm giác khó chịu trên người mà nhắm mắt đợi chờ cơn chóng mặt qua đi.

- Trong đầu cậu xuất hiện những câu nói bắt bản thân phải thức dậy, nào là
" Phải dậy thôi, còn nhiều việc cần cậu giải quyết lắm. "
" Cổ họng cậu có hơi khát, phải rời giường rót miếng nước uống để dịu bớt cơn khát. "

Cuối cùng chẳng biết từ lúc nào Pete đã lại chìm vào giấc ngủ trong nặng nề. Venice đã gõ cửa phòng cậu nhiều lần, nhưng không lần nào có tiếng đáp lại. Vệ sĩ cũng không phản ứng quá lớn đối với việc cậu Pete không trả lời, chỉ nghĩ có lẽ cậu mệt nên không đáp lại Venice mà thôi. Mãi một hồi không có tiếng trả lời từ trong phòng, vệ sĩ đã dẫn Venice đi ăn sáng. Nhưng vì không an tâm, một vệ sĩ đã gọi điện đến cho Vegas.

" Có việc gì, nói nhanh. "
_ Giọng nói dứt khoát của Vegas từ bên kia điện thoại truyền qua _

" Thưa Khun Vegas, từ lúc sáng tới giờ cậu Pete chưa hề bước ra khỏi phòng, cũng như không có âm thanh nào truyền ra từ phòng ngủ chính thưa cậu "

" Không phải Pete thường thức rất sớm hay sao, sao lại như vậy? "
_ Anh nhíu chặt mày khi nghe vệ sĩ nói như vậy, cảm giác hơi bất an nổi dậy trong lòng anh _

" Chuyện này tôi cũng không rõ thưa cậu. "
_ Vệ sĩ có vẻ hơi e ngại khi trả lời anh _

" Coi chừng em ấy, tôi sẽ về liền, có việc gấp thì gọi qua. "
_ Vegas mặc kệ cuộc họp vẫn chưa xong, anh nhanh chóng rời khỏi đại sảnh, để lại ba ánh nhìn ngơ ngác không hiểu việc gì trong phòng _

Đến khi cả ba phản ứng lại thì Vegas đã đi mất hút rồi.
" Cái thằng Vegas này nó bị cái gì nữa vậy. "
_ Porsche nói lên tiếng lòng của Kinn và Kim đang ngồi trong phòng họp này _ 

----------------

[ Khoảnh khắc cánh cửa phòng ngủ lớn phát ra âm thanh « cạch », Pete đã nhận ra có người đang bước tới giường, cậu muốn nhìn xem người đến là ai. Nhưng dù cỡ nào thì cậu vẫn không mở mắt ra nổi. ]

[ VegasPete ] Cuộc sống khi có Venice Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ