17

2.2K 207 3
                                    

8:00am

"Nhìn thế nào?"

Karina đang mặc trên mình quần áo của Winter. Và việc cô nàng chọn một chiếc áo len cổ lọ croptop màu trắng tinh khiến nó phải buột miệng phì cười.

"Ồ, em nghĩ mình biết lý do chị chọn nó đấy." Winter chỉ tay vào chiếc áo, nó châm chọc: "À, cả màu son đậm của chị nữa."

Còn không phải vì những dấu hôn đỏ ửng ở cổ và vết xước trên môi cô nàng sao? Tất cả đều là chiến tích của nó đấy.

"Được rồi." Karina hắng giọng: "Chị có tiết học vào sáng hôm nay."

"Em cũng vậy. Chúng ta có thể đi xe của em."

Đó là một lời đề nghị tuyệt vời, nhưng lại làm cô nàng dấy lên sự nghi ngờ: "Em chắc chứ? Với cục bột trên tay em sao?"

Winter à một tiếng, có vẻ nó vừa quên bẵng đi cánh tay bị gãy của mình. Nó đảo mặt một vòng và ậm ừ như thể không chắc chắn về việc nào đó: "Chị biết lái xe không?"

.

.

"Hmm... Chị có chắc là chị thật sự biết lái xe không đấy?"

Ý nghĩ này cứ canh cánh trong lòng Winter mãi làm nó băn khoăn không thôi. Bởi với cái cách mà Karina đang loay hoay để vận hành chiếc siêu xe yêu quý của nó thì có lẽ bọn họ sẽ muộn giờ mất.

"Đương nhiên là không rồi. Nhưng sẽ không làm gãy nốt tay trái của em đâu."

Chậc, nghĩ đến cảnh tượng cả hai tay mình đều bó bột khiến nó bỗng dưng nuốt khan một cái.

"Ờ... Em không thuận tay trái, thắt dây an toàn có vẻ hơi khó nhỉ?" Winter đánh mắt nhìn sang người bên cạnh.

Nếu như cố xoay xở thì vẫn được thôi. Nhưng Winter không muốn, nó có lý do riêng cho hành động của mình mà.

Karina nhìn nó rồi nheo mắt, song lại thở dài. Dường như cô nàng thấy bất lực trước vẻ mặt có hơi ngốc nghếch của nó khi nhờ vả mình, nhưng cũng không có dấu hiệu nào cho thấy cô nàng sẽ không giúp nó cả.

Cô nàng đưa tay tới, nhẹ nhàng để tránh tác động đến vết thương của Winter. Nhưng hình như có gì đó đang xảy ra làm ảnh hưởng đến cô nàng, khiến cô nàng trở nên căng thẳng hơn một chút, và đôi bàn tay thì túa ra mồ hôi.

"Cái chốt này khó cài nhỉ?" Cô nàng lầm bầm.

Nhưng đó chỉ là một cái cớ để cô nàng ngụy biện cho sự lúng túng của mình trong khoảnh khắc này thôi. Khi mà hơi thở nhè nhẹ mang theo hương thơm đặc trưng từ cơ thể của nó cứ quanh quẩn đầu mũi Karina.

Điều ấy khiến cô nàng ngại ngùng, bởi cô nàng nhớ rõ rằng đêm qua bản thân đã say mê mùi hương cơ thể của nó biết nhường nào.

"Karina."

"..."

Cô nàng ngước mặt lên, im lìm chẳng nói được gì. Đôi môi mỏng của Winter đang ở ngay trước mắt cô nàng. Tình huống gì thế này?

Bằng một ma thuật nào đó, Karina đã vô thức rút ngắn khoảng cách giữa cả hai. Chậm rãi, chậm rãi. Tới mức môi dưới của cô nàng phải run nhẹ lên vì hồi hộp.

//winrina// abcdefuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ