"Hắn làm sao rồi? Chưa nôn ra máu chứ?"- Tiểu thần y Hoa Cẩm cảm thấy đời trước mình đúng là nợ Tiêu gia món tiền lớn lắm cho nên hiện tại mới bị kéo đi đẩy lại cả một ngày chẳng ngơi nổi chân như hôm nay. Vốn dĩ còn đang định chợp mắt một chút, ngờ đâu cô nhóc còn chưa kịp bỏ đi kiện áo ngoài đã bị quản gia kéo lấy chạy như bay đến đây.
"Hoa Cẩm, Tiểu Vô Kiệt khi nãy đã nôn sạch thuốc ra ngoài rồi, không có máu. Nhưng mặt đệ ấy trắng bệch, đi còn chẳng nổi, băng quấn quanh cổ cũng bị máu thấm đỏ. Muội đến xem đệ ấy một chút đi"- Tiêu Sắt có chút muốn quay lại khi trước cho bản thân một đấm. Ngươi hoảng loạn cái gì chứ? Đến lời đại phu cũng không nghe. Hiện tại thì hay rồi, báo hại Tiểu Vô Kiệt khổ sở như vậy.
"Ta... ta không sao. Chỉ là có chút... khó chịu mà thôi. Không... không chết được"- Lôi Vô Kiệt cũng biết ca ca nhà cậu hiện tại khẳng định là đang tự trách muốn chết. Nhưng cậu quả thật không sao, chỉ là có chút mất sức thôi...
Nếu không phải để ý đến khuôn mặt nhỏ đã cắt không ra chút máu kia thì thật sự quản gia cùng chúng hạ nhân cũng có chút tin rồi. Cái tật xấu từ bé đến lớn này của tiểu thiếu gia trên dưới Tiêu gia ai mà chẳng biết, chịu chút trầy da chảy máu cậu sẽ đuổi theo Nhị Thiếu gia mè nheo cầu an ủi cả một ngày, ngược lại, chịu thương càng nặng cậu sẽ cười càng nhiều, luôn miệng bảo bản thân không sao lại còn bỏ công đi an ủi mọi người. Rõ ràng là được chiều chuộng lớn lên, sao lại cứ hiểu chuyện như thế chứ.
"Đừng có cậy mạnh, thuốc bình thường đều có ba phần là độc, ta đã cố gắng nhưng chỉ giảm được một phần. Hắn còn để ngươi bụng rỗng uống thuốc, hiện tại khẳng định nội tạng trong người ngươi đã đau đến muốn ngất đi. Để dành sức lực, đừng phí công phản bác ta"- Hoa Cẩm đúng là giận, bệnh nhân vốn dĩ đã rất yếu, Tiêu Sắt cái tên này làm ca ca cái kiểu gì thế hả? Đến cả kiến thức cơ bản nhất trước khi uống thuốc bụng không thể đói mà cũng bỏ qua được, đây là ngại Tiểu Vô Kiệt của hắn chết chưa đủ nhanh hay sao?
Lôi Vô Kiệt bị đại đao cắt đứt động mạch cảnh tại cổ khiến máu chảy nhanh ồ ạt, lúc được đưa về thì cậu đã rơi vào tình trạng sốc mất máu dẫn đến bất tỉnh, khó khăn lắm cô nhóc mới giữ lại được cái mạng của cậu. Hiện tại vì sơ xót ấu trĩ như thế khiến cơ thể không chỉ không nhận được dược tính cần thiết tiến hành xoa dịu vết thương mà còn khiến độc tính trong thuốc lan rộng. Mấy người yêu đương vào toàn thế này à? Có muốn để cho đại phu sống tiếp hay không vậy hả?
"Hiện tại phải làm sao? Có cách nào giảm đau trước hay không?"- Quản gia nhìn về phía Nhị Thiếu gia nhà mình đã có xu hướng muốn rút kiếm tự sát, ông thật ra cũng rất giận nhưng chung quy cũng là không đành lòng, đành phải đánh lạc hướng hắn một chút.
Quả nhiên sau khi quản gia vừa dứt câu, Tiêu Sắt đã dùng ánh mắt mong chờ nhìn về phía tiểu thần y...
"Cách thì đương nhiên là có, ông phân phó hạ nhân đi nấu nước đổ đầy bồn tắm, tình trạng hiện tại của Lôi Vô Kiệt không thể tiếp tục uống thuốc, chỉ có thể ngâm mình mà thôi"
"Tiêu Sắt, đệ đệ nhà ngươi hiện tại không thể ngồi vững, lát nữa ngươi ôm hắn cùng ngâm. Nhớ kĩ giữ chặt hắn, quá trình ngâm thuốc sẽ thập phần thống khổ nhưng tuyệt đối không thể để hắn bò được ra ngoài, bắt buộc ngâm đủ hai canh giờ thì mới loại bỏ được hết độc tố trong cơ thể. Sau đó mới tiến hành điều trị lại từ đầu được"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nghị Bằng/Sắt Kiệt] Quỷ Ấu Trĩ kí lục
FanficTác giả: Nhạc Mục Vân Thể loại: Đoản Những chiếc hố nhỏ về các câu chuyện ngày thường của hai bé. Đan xen cả cổ đại lẫn hiện đại. Đều là Nghị Bằng- Sắt Kiệt. Truyện chỉ đăng duy nhất ở cái ổ này trên wattpad. *Những bộ SE đều sẽ có ghi chú tại...