Dù là khí hậu hay đồ ăn thì thành phố Bắc vẫn rất khác Sơn Nam. Tối nay tôi đặc biệt chọn một nhà hàng bản địa để dẫn Hạ Nam Diên đi trải nghiệm ẩm thực phương Bắc chính thống.
Ăn xong, chúng tôi đi dạo cho tiêu cơm, sau đó vào siêu thị mua mấy món như đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, khăn tay và bát đũa.
Thực ra những thứ này có thể đặt trên mạng, thậm chí gọi một cú điện thoại là xong nhưng tôi vẫn thích cảm giác đi siêu thị với Hạ Nam Diên. Điều này khiến tôi nhớ lại thời thơ ấu được mẹ dẫn đi siêu thị.
"Hồi nhỏ em cực kì thích đi siêu thị với mẹ, vòi mẹ mua đồ ăn vặt cho em. Mỗi lần xách theo túi to túi nhỏ về nhà, em cảm thấy tràn trề năng lượng." Ngay cả lúc này, siêu thị để lại trong tim tôi một ấn tượng tuyệt vời đến mức chỉ cần bước vào trong, tâm trạng của tôi sẽ trở nên tốt hơn ngay tức khắc.
"Thế anh có thứ gì khiến tâm trạng anh tốt hơn khi làm nó không?" Tôi nhoài người lên xe đẩy hàng, vừa đạp đạp để cái xe trượt đi, vừa hỏi Hạ Nam Diên đang cẩn thận lựa đồ phía trước.
"Hồi bé, tối ngủ không được vì đói bụng, mẹ anh thường nấu chè trứng cho anh ăn."
Thổ Nham Tung chỉ có quầy bán quà vặt, nhưng Sơn Nam thì có siêu thị lớn, có điều sản phẩm khá đơn giản, không giống như các siêu thị lớn ở thành phố Bắc, hàng hoá rất đa dạng, cái gì cũng có. Đây là lần đầu tiên Hạ Nam Diên đi siêu thị kiểu này nên cảm giác rất mới lạ, đi hai bước lại dừng lại một chút để ngắm nghía.
Cái gì cũng mới mẻ đối với anh, mà anh cũng khác lạ trong mắt người khác. Lén lút nhìn không tính, tối nay trong siêu thị đã có hai người qua đường tò mò hỏi anh đến từ đâu.
Sau khi biết được anh thuộc dân tộc thiểu số, không hề có ngoại lệ, ai cũng cảm thán thì ra là thế, nói trách không được tiếng phổ thông lại như vậy.
"Nấu chè trứng?" Vừa đi ngang qua tủ đông, tôi cầm vỉ trứng bỏ vào xe, hỏi: "Vậy trứng nấu nước trà nên để nguyên trái hay khuấy tan ra?"
"Khuấy tan ra, hơi giống... canh trứng ngọt." Hạ Nam Diên giải thích cặn kẽ cách làm cho tôi, nói rằng đây là công thức nấu trứng gà vô cùng phổ biến ở chỗ anh. Ngày lễ ngày tết nếu trong nhà có việc mừng thì họ sẽ nấu món canh này.
Cả đời tôi chưa từng ăn canh trứng ngọt. Mới nghĩ đến mùi vị kia thôi mà trong tiềm thức đã hơi không tiếp nhận được.
Tào phớ có mặn có ngọt thì thôi đi, bánh ú vừa ngọt vừa mặn tôi cũng ráng chịu được, nhưng bỗng dưng thả xuống một phiên bản ngọt của canh trứng mà không nói lời nào thì hơi quá đáng.
"Được rồi, level này của canh trứng thì em vẫn nấu được." Tôi quan sát khắp xung quanh, tìm khu gia vị rồi đẩy xe đến đó.
"Em muốn nấu cho anh sao?" Anh nhìn trứng gà trong xe đẩy, khoé môi cong cong, như thể biết rồi còn cố ý hỏi.
"Không thì sao? Em không nấu thì ai nấu cho anh ăn?" Tôi vươn tay xoa đầu anh, lúc thu tay lại còn tiện thể nhéo nhéo vành tai anh.
Chiếc khuyên tai vàng trước đó bên tai trái đã biến mất, thay vào đó là một chiếc khuyên tai màu ngọc lam, tuy hơi trầm một chút nhưng cũng rất hợp với anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT] KHÔNG HỢP - HỒI NAM TƯỚC
Ficção GeralTên gốc: Không hợp Tác giả: Hồi Nam Tước Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Nguyên sang, Thanh xuân, Dân tộc giả tưởng, Hài hước, Vườn trường, Ngọt văn, 1×1, HE, Kẻ thù không đội trời chung cuối cùng trở thành người nhà Biên tập/Chỉnh sửa: Vân Tình Cung Độ...