Chương 28

17.3K 679 73
                                    

Lão phu nhân nằm liệt trên giường, góc phòng phía bên phải để sẵn một cái xe lăn, bà không thể tự đi lại được nữa, người hầu luôn phải kè kè ở bên. Bà nhìn Chu Chu mỉm cười, vươn tay muốn nó đi tới gần.

"Chắt của bà, lâu rồi không gặp."

Nó tươi cười gật đầu, khoe rằng mới ăn một tô cơm to. Đứa nhỏ làm gì cũng đáng yêu, đúng là ánh sáng chiếu rọi căn nhà u ám này, bữa nay bà lão dễ xúc động, nhìn Chu Chu hoạt bát liên mồm nói mấy chuyện trẻ con vu vơ, bỗng dưng khóe mắt rơm rớm.

"Tiểu Hiên, cả Tiểu Cẩm nữa, hai cháu lại đây."

Hạo Hiên trông vui tươi hơn hẳn, đứa cháu trai này của cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc cho riêng mình, một nhà ba người dắt nhau tới đây thăm bà, lão phu nhân mãn nguyện nói.

"Tiểu Hiên, tương lai cháu sẽ là trụ cột của cái nhà này, phải biết cân bằng mọi thứ, làm việc thật chăm chỉ cũng phải chăm lo gia đình, nói gì thì nói người nhà là trên hết." Có lẽ biết mình sắp gần đất xa trời nên bà lão nói nhiều hơn bình thường, toàn là những lời dặn dò lưu ý. Bà nhìn tới mỹ nhân tóc dài ngồi cạnh cháu trai, giọng điệu có chút ngập ngừng.

"Tiểu Cẩm nữa, có những thứ không nên để trong lòng, nhiều khi buông bỏ là tốt nhất."

Chu Cẩm nghe bà nói xong tâm liền trùng xuống, cả người cứng đờ, lặng lẽ rút tay ra khỏi Hạo Hiên.

Hắn ta thấy cậu như vậy cũng không phản ứng gì, chỉ quay qua nói bà đừng suy nghĩ lung tung, nên nghỉ ngơi nhiều hơn.

"Được, được, bà không nói nữa... khụ khụ..."

Người hầu đút thuốc cho bà, bọn họ ở trong nói chuyện một lát sau đó cùng nhau rời đi.

Mưa rơi rả rích cả ngày, âm u kéo dài cho tới tối mịt. Chu Cẩm mơ màng nằm trên chăn đệm êm ấm nghe tiếng râm ran đập lên cửa sổ, cả người trần như nhộng được gã đàn ông ôm vào lòng. Hắn đang say sưa mút vú cậu, trận làm tình sáng nay chưa đủ thoả mãn hắn, Chu Cẩm viện cớ trong người mệt mỏi, khẩn thiết cầu xin mãi mới được tha.

"Lời bà nói hồi nãy, em nghĩ sao?" Hạo Hiên nhả núm vú ra, ngẩng đầu nhìn cậu hỏi. Ánh mắt dưới ánh đèn lập loè trở nên sáng bừng.

"Lời nào cơ?"

"Lúc anh thấy sắc mặt em không được tốt."

Chu Cẩm bối rối mà có vẻ Hạo Hiên không có gì là tức giận, đơn thuần chỉ là muốn nghe câu trả lời. Cậu chần chờ vài giây sau đó nói.

"Tôi đã ở đây rồi còn gì."

Hắn ta mỉm cười, cơ mặt giãn ra xem chừng rất hài lòng, kích động ôm chầm lấy cậu, hôn lấy hôn để đôi môi đỏ mọng xinh đẹp.

"Đúng vậy, chỉ cần em ở đây. Tiểu Cẩm, cảm ơn em, anh hạnh phúc lắm, anh yêu em Tiểu Cẩm à."

[ drop] Mẹ nhỏ trong phòngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ