Chương 26

356 46 4
                                    

Có thể xuất phát từ nghề nghiệp hoặc do thói quen giấc ngủ của Lăng Duệ thường không sâu, chỉ cần có một chút động tĩnh rất nhỏ cũng có thể khiến anh thức giấc. Từ lúc Vương Việt khẽ xoay người Lăng Duệ đã sớm tỉnh dậy nhưng vẫn im lặng nhìn bé con lén lút cầm điện thoại trên tủ đầu giường, sau đó mở app đặt đồ ăn. Trên thanh tìm kiếm hiện lên chữ "mận chua" khiến bác sĩ Lăng có chút... không nói nên lời.

Vương Việt đang thất vọng nhìn gợi ý trên màn hình thì cả người bỗng rơi vào một vòng tay ấm áp.

"Muốn ăn mận à?" hai phiến môi lành lạnh chạm khẽ vào sau gáy khiến cậu run lên.

Kim đồng hồ chỉ 3 giờ sáng.

"Em, em không..." thỏ con xấu hổ vội vàng nhét điện thoại xuống gối.

"Anh thấy cửa hàng dưới lầu bán nhiều lắm, chờ anh một chút."

Thấy Lăng Duệ ngồi dậy Vương Việt liền cuống quýt xoay người lại ôm chặt lấy anh, "Em không ăn đâu, thật mà."

Vành tai đỏ ửng bị hôn chóc một cái, "Tự nhiên anh cũng thèm ăn mận, có khi nào bị lây của em không?"

Tới nước này Vương Việt cũng không còn lý do cự tuyệt nữa, đỏ mặt buông người ra lồm cồm bò dậy, lại ôm cổ Lăng Duệ hôn một cái, "Cảm ơn anh!"

Chưa tới mười phút bác sĩ Lăng đã xách cả giỏ mận về, rửa sạch mang vào tận giường. Nhìn bé con vui vẻ cười híp cả mắt anh cũng tò mò ăn thử một quả, chua tới tận linh hồn.

Thỏ con ăn mận xong thì ngoan ngoãn đi ngủ.

Sáng dậy còn dư thừa tinh lực quậy phá.

"Bác sĩ Lăng..." Lăng Duệ bị âm thanh ướt nhẹp của Vương Việt gọi tỉnh. Hai mắt bé thỏ hơi ửng hồng, gò má, đầu mũi vành tai cũng không chịu thua kém cả người biến thành một trái đào chín mọng. Lăng Duệ còn chưa kịp hoảng hốt Vương Việt đã gác một chân lên eo anh, tay nhỏ tóm chặt lấy vạt áo trước ngực anh dụi dụi ngửi ngửi.

"Tiểu Việt, em khó chịu ở đâu?"

"Em, bên dưới..." lời nói không rõ ràng nhưng hông eo lại khẽ đưa đẩy cọ xát với thứ nóng rực kia, "em muốn..."

Lăng Duệ cười nhỏ hôn trán cậu, "Anh dùng miệng nhé?"

"Không phải" cậu lí nhí, cầm tay anh kéo ra phía sau, "nơi này muốn."

Hương mộc trà lập tức cuồn cuộn trong không khí còn pha lẫn chút vani dịu ngọt.

Tập tài liệu dài hai mươi mấy trang lấy từ chỗ Diệp Bạch Y Lăng Duệ đã đọc thuộc từng dấu chấm, dấu phẩy. Cho nên đối với phản ứng này của Vương Việt anh cũng không quá lo lắng, hôn một đường từ yết hầu lướt qua xương quai xanh rồi dừng lại trước ngực cậu chậm rãi thưởng thức.

Đầu vú mẫn cảm được môi lưỡi chăm sóc tận tình, chẳng mấy chốc Vương Việt đã mềm thành một cục bông, mơ mơ màng màng cảm thấy đầu ngón tay của anh đang xoa nắn bên ngoài cửa động.

Nơi đó của cậu vốn đã rất ẩm ướt, Lăng Duệ vừa chạm vào đã sờ được một tay dính nhớp. Cảm nhận được khí tức quen thuộc bên trong khẽ co rút từng đợt rất nhỏ, vừa rỉ nước vừa ngại ngùng quấn quýt lấy anh. Rất nhanh đã có thể ăn vào hai ngón tay.

[Lăng Việt • hoàn] 30 ngày trước hôn lễNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ