Chương 24
Mấy tiết học tiếp theo, Bồ Thần trông như là nhìn chằm chằm vào bảng đen nhưng thật ra giáo viên nói cái gì thì cô không nghe vào được câu nào.
Trong lòng bị sự thấp thỏm và lo được lo mất chiếm cứ, cô không biết đối mặt với Tần Dữ thế nào.
Lúc hết giờ cô gục đầu xuống bàn, vùi mặt vào khuỷu tay, tạm thời trốn tránh tất cả.
Cuối cùng cũng nhịn đến giờ tan học.
Hôm nay là lần mà cả lớp không tích cực với việc ăn cơm nhất, lúc đi ra ngoài mọi người vẫn không quên quay đầu liếc về phía Bồ Thần.
Các nam sinh rất không hiểu: “Không phải Tần Dữ tỏ tình rồi sao? Sao trông Bồ Thần vẫn không tốt lắm?”
Nữ sinh nhỏ giọng nói: “Sự tự ti của người thầm mến, hiểu không? Các cậu đừng cứ nhìn chằm chằm Bồ Thần mãi thế.”
Đang lúc nói chuyện, một đám người tuôn ra khỏi phòng học.
Trong phòng học chỉ còn lại mấy người, dần dần yên tĩnh trở lại.
Bồ Thần sửa soạn lại bài vở trên sách nhiều lần, cô cầm hộp bút, do dự xem phải làm sao để nói câu đầu tiên với Tần Dữ.
Tần Dữ nghiêng đầu nhìn cô, hỏi: “Cậu có muốn đi nhà ăn không? Không đi thì tớ mua bánh mì cho cậu ăn.”
Bồ Thần liếc anh một cái, vẫn chưa nhìn thấy rõ dáng vẻ của anh thì đã vội vàng thu lại ánh mắt, trả lời anh: [Tớ không đói.] Dừng một chút, cô lại gõ chữ: [Cậu đi ăn đi.]
Tần Dữ: “Tớ cũng không đói.” Ngón tay anh nhẹ nhàng chạm một cái vào quyển nhật ký của cô: “Có thể cho tớ mượn xem không?”
Hai tay của Bồ Thần dốc sức đè lại, cô nhanh chóng cất vào trong cặp rồi kéo khóa lại.
Tần Dữ trấn an cô: “Đừng căng thẳng, tớ không xem.”
Giữa hai người im lặng mấy giây.
Tần Dữ hỏi cô: “Vậy có thể nói cho tớ biết không, tên của tớ xuất hiện trong nhật ký của cậu từ lúc nào?’
Bồ Thần dùng khóe mắt nhìn anh, cầm bút viết ‘1’ vào giấy nháp.
Ngày đầu tiên anh chuyển tới.
Tần Dữ bỗng nhiên cười, vì sự ghen tuông của bản thân mà cảm thấy buồn cười, trước kia anh giống như bình giấm thành tinh, nhìn thấy Bành Tĩnh Dương là bắt đầu tự mình lên cơn ghen.
“Tớ đã ghen với Bành Tĩnh Dương gần nửa năm, còn tưởng rằng ánh mắt cậu không tốt, không nhìn trúng tớ. Cậu nói xem khi đó cậu ngày ngày nhắc đến Bành Tĩnh Dương với tớ làm gì, nếu không tớ sẽ không hiểu lầm trong thời gian dài như vậy.”
Bồ Thần gõ chữ trên điện thoại, mấy phút trôi qua mới soạn được một hàng: [Tớ muốn nói chuyện với cậu, không biết nói gì, lại sợ cậu ghét bỏ, cũng chỉ có thể trò chuyện với Bành Tĩnh Dương.]
Tần Dữ nhìn hàng chữ kia của cô, cảm thấy trăm mối ngổn ngang: “Sau này tớ sẽ nói nhiều hơn một chút, sẽ bắt chuyện với cậu nhé.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Nơi Thế Giới Tĩnh Lặng Có Anh
RomanceTác giả: Mộng Tiêu Nhị Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, nữ chính câm, sủng, ngọt, HE Số chương: 52 chương + 18 ngoại truyện Editor: Simi ( Similovecat) Giới thiệu: 1. "Lớp mình có một bạn học mới chuyển đến, tên là Tần Dữ." "Hôm nay Tần D...