Warning: Có tình tiết nguỵ NP (công phân thân ra nhiều người).
Phương Chi nhắm mắt lại rồi lại mở ra nhưng cậu không còn thấy được gì nữa rồi. Cảm giác bây giờ giống hệt như đột nhiên bị mù, dù cho có cố trừng to mắt cỡ nào cũng không nhìn rõ được, trước mắt cậu chỉ còn lại một mảng tối đen như mực.
Nhưng cậu không hề thấy sợ hãi chút nào vì lúc này Đoạn Khinh Trì đang nắm tay cậu.
Đây là người duy nhất trên thế giới này mà cậu có thể hoàn toàn tin tưởng dựa vào.
Đoạn Khinh Trì khoác tay Phương Chi lên vai, khom người xuống bế cậu ra khỏi phòng tắm, đi mãi, đi mãi...đi một lúc lâu. Nhưng cậu không cảm nhận được hắn đi xuống lầu, phòng ngủ của bọn họ không thể to như vậy được, càng huống hồ cậu còn nghe loáng thoáng thấy có tiếng côn trùng kêu.
Rất nhanh sau đó, Đoạn Khinh Trì thả cậu xuống đất lại. Đây là bãi cỏ, cậu có thể sờ được cảm giác rất dễ chịu, bụi cỏ khô ráo, bên trên còn có một lớp sương mỏng ngăn không cho cậu tiếp xúc trực tiếp với mặt đất.
Bọn họ đã ra đến bên ngoài rồi.
Phương Chi rất ít khi ra ngoài, cậu thà rằng ngồi ngây người trong phòng cả ngày chứ không hề muốn ra khỏi cửa chút nào. Nhưng khi ở bên cạnh Đoạn Khinh Trì, những ý nghĩ kia đều chẳng còn quan trọng nữa. Chỉ có điều bây giờ cậu đang không mặc quần áo, trên tóc vẫn còn ướt sũng nước, mỗi khi có gió thổi qua sẽ thấy hơi lạnh.
"Không có ai khác đâu." Đoạn Khinh Trì hôn một cái lên mặt cậu: "Chi Chi đừng sợ."
Phương Chi tựa vào trong lòng của Đoạn Khinh Trì, quỳ nửa người hôn môi với hắn. Nước bọt trào ra khỏi khoé miệng của hai người, Phương Chi thè lưỡi ra liếm láp bên cằm của người đàn ông.
Đoạn Khinh Trì giữ chặt lấy cằm cậu, ép cậu ngẩng đầu lên. Tầm nhìn của Phương Chi đang bị chắn lại nên các giác quan khác trở nên nhạy bén lạ thường, nhất cử nhất động của Đoạn Khinh Trì đều có thể tác động tới cậu, cả tâm trí của Phương Chi như đang treo hết trên cơ thể của đối phương.
Cậu ngoan ngoãn há miệng ra, một vật quen thuộc đâm thẳng vào trong miệng cậu. Phương Chi ngậm lấy dương vật của Đoạn Khinh Trì, đầu lưỡi quấn lên quy đầu ra sức liếm láp. Cậu còn đưa tay lên nắm lấy côn thịt của người đàn ông, say sưa mút mát như đang ăn được của ngon vật lạ.
"Ô!" Phương Chi rên lên một tiếng. Núm vú của cậu cực kì mẫn cảm, nó đang bị ngậm vào trong khoang miệng ấm nóng, được đầu lưỡi của người đàn ông khơi dậy dục vọng như thể đang chịch từng phát mạnh bạo vào đầu vú của cậu.
Lỗ nhỏ bên dưới bị kích thích tới chảy đầy nước vừa ngứa vừa nóng, Phương Chi vừa muốn bảo Đoạn Khinh Trì dùng tay chơi cậu thì bỗng dưng bị một người đằng sau bế lên tách chân ra.
Cậu hoảng sợ trong nháy mắt nhưng rồi lại chợt nhớ ra trước kia Đoạn Khinh Trì cũng đã từng biến thành hai người để chịch cậu, vì vậy lại yên tâm thả lỏng tinh thần. Đoạn Khinh Trì có thể biến ra thêm một người nữa, cũng có nghĩa là có thể...biến ra rất, rất nhiều người nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/DỊCH] NGHE NÓI CHỒNG CẬU TA CHẾT RỒI - NẶC DANH HÀM NGƯ
General FictionTên gốc: Nghe nói hắn lão công chết rồi Tác giả: Nặc Danh Hàm Ngư* Số chương: 29 chương + 10 phiên ngoại Tóm tắt: Sống là chồng của cậu, chết cũng là chồng của cậu. Giới thiệu: Phương Chi là chàng dâu phải gả cho Đoạn Khinh Trì để xung hỉ. Kết quả l...