Chương 31: Giải quyết

524 64 2
                                    

"Tỷ... tỷ tỷ, ngươi đang nói gì vậy?" Lưu Quý phi cười khan một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ bối rối, "Có lý do gì lớn đáng để Bổn cung hi sinh đứa bé này?"

"Ngươi là tự mình nói hay để ta vạch trần ngươi?" Hoàng hậu lạnh lùng liếc nhìn Lưu Quý phi, ánh mắt lạnh như băng thẳng tắp truyền đi, làm cho người ta có loại cảm giác bị nhìn thấu tất cả.

"Tỷ tỷ, Bổn cung không có gì có thể nói a." Lưu Quý phi thân thể đứng thẳng, hồi đáp.

"Rất tốt." Hoàng hậu cười lạnh một tiếng, cùng Liên Nhi bên cạnh mình nói một hai câu.

Không mất bao nhiêu thời gian một người đã được dẫn tới trên đại điện, rõ ràng là Lưu ngự y đảm nhận chăm sóc cho Lưu Quý phi.

Nhìn thấy Lưu ngự y lập tức sắc mặt Lưu Quý phi liền biến đổi.

"Lưu ngự y?" Hoàng đế trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, "Ngươi không phải cáo lão hồi hương rồi sao?" Hôm qua, khi Lưu ngự y không cứu được hài tử của Lưu Quý phi, là do thẹn với Hoàng đế nên mới kiên trì cáo lão hồi hương, lưu lại đồ đệ của mình chiếu cố Lưu Quý phi.

"Vi thần, vi thần..." Lưu ngự y quỳ trên mặt đất, trên trán là một giọt mồ hôi, liên tục ấp úng, không dám nói lời nào.

"Ngươi không dám nói đúng không, vậy Bổn cung thay ngươi nói." Hoàng hậu cười lạnh một tiếng, nói, "Hài tử trong bụng Lưu Quý phi vốn là không thể bảo vệ được. Lưu Quý phi trước đó đã dùng đến thuốc sảy thai, cố ý ở trước mặt Phong Nhi ngã xuống, vì cái gì, chính là muốn giá họa cho Phong Nhi!"

"Hoàng thượng, nô tì oan uổng a!" Hoàng hậu vừa dứt lời, Lưu Quý phi liền quỳ gối xuống trước mặt Hoàng đế, lau đi nước mắt, nói, "Nô tì thật là không cẩn thận ngã xuống mới bị sảy thai."

"Hoàng thượng, vi thần cho dù lá gan lớn hơn nữa, cũng không dám làm như vậy a." Lưu ngự y cũng cuống quít dập đầu nói.

"Hoàng hậu nói như vậy, có chứng cứ không?" Mắt nhìn Lưu Quý phi khóc đến thương tâm như vậy, nội tâm của Hoàng đế thoáng cái liền mềm nhũn. Nữ tử này nói như thế nào cũng là Ái phi của mình, theo mình nhiều năm như vậy, Hoàng đế không đành lòng đối xử bất công với nàng.

"Nô tì tất nhiên là có chứng cứ." Hoàng hậu nói xong liền sai người đến Thái y viện truyền Ngô ngự y.

"Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu..." Ngô ngự y hướng phía mọi người thi lễ.

"Hãy bình thân." Hoàng đế nói.

"Hoàng thượng, trước đây lúc Thái Anh công chúa bị trật chân, vi thần đã đến Thái y viện tìm chút dược liệu giúp nàng chữa trị, lại phát hiện có một số dược liệu số lượng không đủ." Ngô ngự y nói, "Vi thần đã nghĩ, thừa dịp lúc này đem tất cả các hộp thuốc cẩn thận kiểm tra số lượng dược liệu một lần nữa, đến lúc đó mua thêm vài dược liệu mới cũng rất thuận tiện." Ngô ngự y nói xong liền đem một quyển sổ sách trong tay dâng cho Hoàng đế, "Đây là mấy ngày trước vi thần đã sửa lại toàn bộ số lượng của các dược liệu."

Hoàng đế tiện tay mở ra, phía trên chằng chịt tên của các loại dược liệu, còn có mấy con số, xem xong cũng khiến người khác chóng mặt. Hoàng đế đem sổ sách khép lại, đưa cho Lý công công đứng bên cạnh, hỏi: "Hoàng hậu cho trẫm xem cái này, là muốn nói cái gì?"

[Lichaeng - Cover] Trưởng Công Chúa Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ