Chương 52: Ôn nhu

527 53 2
                                    

Lại ngủ thêm một chút, chờ Thái Anh tỉnh lại đêm cũng đã khuya. Nghiêng đầu nhìn Lệ Sa nằm bên cạnh mình, Thái Anh lại cảm thấy tức giận. Nàng bị giày vò thê thảm như thế, Lệ Sa lại ngủ ngon như vậy, thật không thể tha thứ!

Thái Anh đưa tay hung hăng nắm lấy đôi má của Lệ Sa, chạm vào tay là một mảnh da thịt trơn mềm, Thái Anh nắm lấy xoa bóp không ngừng.

Lệ Sa mở hai mắt ra, im lặng lên án Thái Anh.

"Ngươi giày vò Bổn công chúa như vậy, Bổn công chúa véo mặt ngươi một chút ngươi lại làm sao vậy?" Thái Anh vỗ vỗ đôi gò má ửng đỏ của Lệ Sa, khẽ cười cười.

"Vậy Anh Nhi véo má Lệ Sa rồi, có phải cũng hết tức giận?" Lệ Sa cười cười nhìn Thái Anh.

"Ngươi nghĩ hay quá nhỉ." Thái Anh hừ một tiếng, "Ngươi đối với Bổn công chúa làm ra sự tình vô lễ kia, đừng tưởng rằng Bổn công chúa sẽ bỏ qua cho ngươi đơn giản như vậy."

"Anh Nhi ngươi xác định, chuyện kia chỉ có một mình Lệ Sa sai sao?" Lệ Sa để kề sát vào mặt Thái Anh, thừa cơ ngay lúc Thái Anh đỏ mặt liền trộm hôn một cái.

"Ngươi... không biết xấu hổ..." Thái Anh nhìn Lệ Sa, trong mắt tràn ngập xấu hổ, lại thêm vài phần tức giận, Lệ Sa đúng là lá gan cũng ngày càng lớn.

"Đối với Anh Nhi, Lệ Sa rất không biết xấu hổ a." Lệ Sa cười nhẹ, sờ lên eo Thái Anh , "Anh Nhi hai ngày này không phải cảm nhận được rồi sao?"

Vuốt phần eo mịn màng của Thái Anh, Lệ Sa cảm thấy xúc cảm thật khiến người khác mê muội, nhịn không được lại duỗi tay đến hạ thân.

Thái Anh hung hăng đánh vào cái tay xấu xa của Lệ Sa, trừng mắt nhìn nàng: "Ngươi dám tới một lần nữa có tin Bổn công chúa đem ngươi lột sạch phơi ở cửa thành hay không!"

"A." Lệ Sa khẽ cười một tiếng, mở miệng nói, "Không cần Anh Nhi ra tay, Lệ Sa hiện tại cũng không mặc gì a. Đến đây đi, đem Lệ Sa phơi ở cửa thành, vừa vặn để cho mọi người nhìn xem, người đoạt lấy thân thể Trưởng công chúa rốt cuộc dáng người như thế nào."

"Hỗn đản!" Đưa tay chỉ vào mũi Lệ Sa, Thái Anh ngoại trừ hai chữ này, cái gì cũng đều nói không được.

"Đúng, Lệ Sa hỗn đản." Lệ Sa duỗi tay nắm chặt lấy ngón tay Thái Anh, dùng sức một chút liền đem Thái Anh kéo trong ngực, "Ngươi có lẽ nên nghĩ lại một chút, Lệ Sa hỗn đản như vậy đến tột cùng là do ai dạy dỗ a."

"Hừ, dù sao cũng không phải là Bổn công chúa!" Thái Anh cùng Lệ Sa đối mặt, trong mắt tràn đầy đe dọa, ngươi dám nói là do Bổn công chúa, ta nhất định sẽ không để yên cho ngươi.

Lệ Sa trong mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ, nói: "Đúng, không phải do Anh Nhi, là Lệ Sa tự học lấy."

"Cái này còn..." Thái Anh còn chưa kịp nói hết, đã bị Lệ Sa nói một câu làm nghẹn họng.

"Lệ Sa từ nhỏ chính là luôn lưu manh với Anh Nhi a." Lệ Sa cười nhẹ, "Nhìn bộ dạng của ngươi, có lẽ cũng rất thích đúng không?"

"Ai... ai thích!" Thái Anh nói, "Đừng đề cao chính mình! Bổn công chúa một chút cũng không thích!"

"Bộ dạng tối qua của ngươi, đúng là một chút cũng không thích a..." Lệ Sa nhắm mắt lại, học Thái Anh đêm qua, mở miệng nói, "Ân... Lệ Sa... thích... rất thích..."

[Lichaeng - Cover] Trưởng Công Chúa Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ