Mọi chuyện đều kết thúc, Quan Dạ Quỳ cũng về tới Lương quốc.
Sau khi Cảnh Phong đảm nhận việc triều chính, mặc dù xử lý chính sự còn hơi non nớt nhưng nói tóm lại vẫn hết sức hoàn mỹ.
Ba tháng trôi qua chỉ trong chớp mắt, mọi thứ chậm rãi đi vào quy củ.
Lương quốc lại một lần nữa phái sứ thần tới, Quan Dạ Quỳ dùng thân phận Nữ hoàng đưa cho Cảnh Phong công văn hòa đàm. Cảnh Phong trước mặt mọi người biểu thị ra ý nguyện muốn cùng Lương quốc giao hảo, đồng thời công bố công văn Quan Dạ Quỳ nhận Lệ Sa làm nghĩa tỷ, Lệ Sa thân phận từ một thị nữ bình thường liền trở thành công chúa Lương quốc vô cùng tôn quý.
Để tỏ thành ý muốn hòa đàm, Quan Dạ Quỳ đặc biệt đưa đến công văn hòa thân.
Thời điểm thái giám trên triều đình đọc lên nội dung công văn, bên dưới một mảnh xôn xao. Ai cũng không thể nghĩ đến đối tượng chỉ hôn cho Lệ Sa lại chính là Trưởng công chúa Phác Thái Anh!
Thanh âm phản đối đồng loạt vang lên, Quan Dạ Quỳ làm như vậy rõ ràng không muốn cho bọn họ mặt mũi. Hai nữ nhân kết hôn, chuyện này không phải để cho thiên hạ chê cười sao! Cảnh Phong đã sớm có chuẩn bị, đưa ra một phen lý do thuyết phục bọn họ, Quan Dạ Quỳ cũng cố gắng hỗ trợ. Hôn sự giữa hai nữ tử tuy rằng nghe có hơi chút rợn người, nhưng căn bản dựa trên lợi ích mà nói đối với bọn họ vẫn có chỗ tốt.
Nguyên Thiên năm thứ hai mươi chín. Tháng tám, Thái Anh cùng Lệ Sa tại Kinh thành tổ chức hôn lễ hết sức long trọng.
Hôn sự giữa hai nử tử thật quá mức kinh người, trên đường phố khắp nơi đều là dân chúng đến xem náo nhiệt.
Trên đường từ trong cung đi đến Phủ công chúa trải thảm hồng thật dài. Một nữ tử vận y phục đỏ rực chậm rãi đi tới, nữ tử vác trên lưng tân nương tử che hỉ khăn, từng bước một đi về phía trước.
"Lệ Sa, thả ta xuống a, đường dài như vậy ngươi sẽ đi không nổi." Nằm ở trên lưng Lệ Sa Thái Anh trong lòng ấm áp một mảnh, chưa từng có một khắc nào khiến nàng an tâm như bây giờ. Trù tính lâu như vậy, nàng cùng Lệ Sa rốt cuộc có thể quang minh chính đại ở cùng một chỗ.
Rõ ràng hai nữ tử kết hôn là chuyện đồi phong bại tục, nhưng khi nhìn thấy hai nữ tử kiên định đi trên thảm hồng, mọi người lại không thốt ra nổi lời trêu chọc. Họ chưa từng nghĩ đến hình ảnh hai nữ tử kết hôn cũng có thể tốt đẹp đến như vậy.
Nhìn Lệ Sa trên trán xuất hiện một chút mồ hôi, Thái Anh vừa hạnh phúc vừa lo lắng, vươn tay nhẹ nhàng giúp đỡ Lệ Sa lau đi những giọt mồ hôi kia, Thái Anh mở miệng nói: "Lệ Sa, thả ta xuống a, ta có thể đi được." Cuối cùng nàng vẫn không đành lòng để Lệ Sa mệt nhọc như vậy.
"Không." Lệ Sa kiên định lắc đầu, nói, "Lệ Sa không mệt, một chút cũng không mệt."
"Còn nói không mệt." Thái Anh ngữ khí mang theo một chút đau lòng, "Ngươi xem ngươi đổ nhiều mồ hôi như vậy. Đường đến phủ công chúa còn rất dài, ngươi làm sao đi được."
"Tất nhiên là được a, vì Anh Nhi, Lệ Sa sẽ cố gắng." Lệ Sa cười cười, "Lệ Sa không việc gì đâu. Lệ Sa lúc trước đã hứa muốn cõng công chúa trên lưng đi vào động phòng, Lệ Sa nhất định làm được."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lichaeng - Cover] Trưởng Công Chúa Trọng Sinh
FanfictionTác giả: Shu Editor: Búng (dontcry0510) Beta: Hans Lock Edit: mhaxlittlehouse Thanks bạn mhaxlittlehouse! Thể loại: Trọng sinh, cung đình, tình hữu độc chung, ngọt ngào sủng văn,... Nhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa Tình trạng bản raw: 75 ch...