"Hoàng đệ đâu?" Từ trong phòng thay xong quần áo đi ra, Thái Anh quét mắt một vòng ở trên người thị vệ cùng thị nữ đang ở bên ngoài chờ đợi lại không nhìn thấy Cảnh Phong. Trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc, hỏi một câu.
"Khởi bẩm công chúa." Một thị vệ đi lên trước, cung kính nói, "Lục điện hạ nói có chút việc, muốn hồi cung trước. Sau khi công chúa thay xong quần áo mời về sau a."
"Ân." Thái Anh nhẹ gật đầu, cũng không suy nghĩ nhiều, quay người nói với Lệ Sa, "Lệ Sa, chúng ta trở về đi, sắc trời đã tối rồi."
"Được, công chúa." Lệ Sa hồi đáp.
Hướng về phía thủ vệ gác cửa lấy ra lệnh bài, xe ngựa của Cảnh Phong thuận lợi tiến nhập cung đình.
Nhớ tới thanh âm mập mờ vừa nghe được ngoài cửa phòng trọ, Cảnh Phong mặt đỏ tai hồng. Đưa tay vỗ vỗ gương mặt của mình, Cảnh Phong cố gắng đem những suy nghĩ lộn xộn này toàn bộ vứt ra ngoài. Hắn cũng chỉ là đã nghe được một chút âm thanh mà thôi, cũng không tận mắt nhìn thấy cái gì, có lẽ là do hắn hiểu lầm rồi. Tuy rằng Hoàng tỷ của hắn đối với thị nữ kia đúng là so với người khác tốt hơn một chút, nhưng mà hắn cũng không thể vì vậy mà hiểu lầm Hoàng tỷ. Tuy rằng một mực an ủi chính mình như vậy, nhưng trong đầu Cảnh Phong lại luôn hiện ra một vài hình ảnh mập mờ. Cảnh Phong hung hăng lắc đầu, hắn vẫn là nên quay về đi xem sách a.
Vài ngày tiếp theo, Cảnh Phong vô tình hoặc cố ý tránh mặt Thái Anh, coi như là bình thường có gặp phải cũng chỉ lên tiếng chào hỏi một chút rồi nói dối có việc phải làm liền vội vàng chạy mất, khiến cho Thái Anh không cách nào hiểu nổi.
"Lệ Sa, Bổn công chúa gần đây trông rất đáng sợ sao?" Thái Anh xoay người, hỏi Lệ Sa đứng bên cạnh mình.
"Công chúa vẫn luôn rất đáng yêu a." Lệ Sa khẽ cười nói. Sau khi hồi cung Lệ Sa lại bắt đầu gọi Thái Anh là công chúa, trong cung nhiều người nhiều miệng nếu không cẩn thận có thể họa từ miệng mà ra. Thái Anh tuy rằng có chút không hài lòng, nhưng cũng không phản đối. Nhưng mà nàng đưa ra một yêu cầu khác, lúc ở trên giường của nàng Lệ Sa phải gọi nàng Anh Nhi. Lệ Sa có chút bất đắc dĩ, công chúa có đôi khi tính khí thật sự rất giống tiểu hài tử, nhưng mà nàng không những không chán ghét còn hết sức yêu thích.
"Ta nói rất nhiều lần rồi, không được nói Bổn công chúa đáng yêu nữa." Thái Anh chân mày lá liễu khẽ nhướng lên, "Đáng yêu là dùng để nói tiểu hài tử, Bổn công chúa cũng đã đến tuổi cập kê rồi."
"Hảo hảo hảo, Lệ Sa nhớ kỹ." Lệ Sa cười nói.
"Lệ Sa, ngươi nói xem, Lục hoàng đệ gần đây luôn trốn tránh ta là vì cái gì?" Mắt nhìn vị trí Cảnh Phong vừa vội vàng rời đi, Thái Anh trong mắt hiện lên một tia trầm tư, nghĩ nửa ngày, cũng nghĩ không ra được. Chính mình chẳng lẽ có hù dọa gì Hoàng đệ sao? Sao lại để cho hắn vừa nhìn thấy mình liền bỏ chạy.
"Có lẽ là Lục điện hạ thật sự có việc gấp." Lệ Sa nói, "Nghe nói gần đây Hoàng thượng một mực giám sát học vấn của Lục điện hạ a. Lục điện hạ tuy rằng tuổi không lớn lắm nhưng mà học thức so với chư vị hoàng tử cũng coi như là đứng đầu. Lệ Sa nghĩ Lục điện hạ gần đây nhất định là đang thập phần cố gắng."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lichaeng - Cover] Trưởng Công Chúa Trọng Sinh
FanfictionTác giả: Shu Editor: Búng (dontcry0510) Beta: Hans Lock Edit: mhaxlittlehouse Thanks bạn mhaxlittlehouse! Thể loại: Trọng sinh, cung đình, tình hữu độc chung, ngọt ngào sủng văn,... Nhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa Tình trạng bản raw: 75 ch...