Tôi thực sự ghét anh ấy, tôi ghét anh ấy làm cái gì cũng tốt hơn tôi, luôn dễ dàng có được tất cả những thứ tôi muốn. Tôi và Mã ca cùng nhau lớn lên, nhưng Mã ca vĩnh viễn chỉ hướng về phía anh ấy; tôi và Tiểu Trương Trương là tri âm, nhưng người mà Trương Chân Nguyên muốn chăm sóc nhất lại là Đinh Trình Hâm; tôi và Lưu Diệu Văn là bạn cùng phòng, nhưng Lưu Diệu Văn lại thiên vị Đinh Trình Hâm nhiều năm như vậy.
Tôi vì cái gì mọi chuyện đều không bằng anh ấy.
Tôi chính là ghen tị với Đinh Trình Hâm, tôi biết. Đinh Trình Hâm tốt như vậy, chúng tôi đều không bằng anh ấy, mọi người không phải đều nên ghen tị với anh ấy hay sao? Nhưng Hạ Tuấn Lâm lại nói với tôi: "Trong tất cả chúng ta, chán ghét Đinh Trình Hâm chỉ có một mình cậu. Trong những người yêu anh ấy, tình yêu của cậu là ít nhất."
Ít nhất.....còn ít hơn cả Mã Gia Kỳ hay sao?
Tôi cảm thấy mê mang, nhưng ở dưới sắc đêm tôi nhìn thấy gương mặt nhu hòa của Đinh Trình Hâm, tôi vẫn nói ra lời độc ác nhất.
"Đinh Trình Hâm, tôi ghét anh, nhưng tôi lại càng chán ghét bản thân mình hơn."
Chán ghét bản thân dù ghét anh nhưng lại vẫn yêu anh.
Tôi cho rằng tôi ở trong lòng Đinh Trình Hâm không quan trọng, anh ấy sẽ không để tâm đâu, nhưng khi đó ánh mắt của anh ấy thực sự rất đau.
<Anh nhìn không thấu tôi trong ngoài bất nhất>
Giả vờ, anh ấy là diễn viên, anh ấy đang giả vờ.
Tôi hoảng hoảng loạn loạn mà rời đi, vừa vào trong phòng liền khóc.
Không nên như vậy, sao lại như vậy.
Cậu nói xem, sau đó lúc anh ấy tự sát có nhớ lại câu nói ấy của tôi không?
Tôi ghét Đinh Trình Hâm, tôi ghen tị với Đinh Trình Hâm, nhưng tôi lại thích Đinh Trình Hâm.
Tôi thích sự ôn nhu của anh ấy, tôi thích cách anh ấy ân cần, thích cách anh ấy chu đáo. Thích anh ấy nói "Em đừng như vậy, sẽ dọa em ấy", thích anh ấy luôn bất động thanh sắc an ủi chúng tôi, thích anh ấy luôn cho chúng tôi niềm tin, thích ngữ khí và nét mặt của anh ấy khi gọi tôi "A Tống".
Cái hôm đoán thư năm mười tám tuổi ấy, tôi đoán sai của anh ấy và Mã Gia Kỳ, tôi rất khó chịu. Anh ấy nhìn thấy "ôm ôm" liền nghĩ đến Hạ Tuấn Lâm mà không chú ý đến tôi; tôi nhìn thấy chữ "vĩnh viễn" liền sẽ nghĩ tới Mã ca.
Chúng tôi đều không dám tin những lời thật tâm như vậy sẽ là của nhau, chúng tôi sẽ luôn nghĩ tới lựa chọn số một đầu tiên.
Mà sau đó xem lại video mới phát hiện Đinh Trình Hâm khi đó muốn đâm lao phải theo lao đổi thư với Mã Gia Kỳ, tôi lại càng khó chịu hơn.
Anh ấy vì sao cứ luôn như vậy, vì sao cứ luôn thân thiết như vậy.
Vì thế, tôi ước một nguyện vọng có liên quan đến anh ấy.
Còn nhớ nguyện vọng của Đinh Trình Hâm không? Hi vọng những sinh nhật sau này đều có thể cùng nhau đón.
Nguyện vọng nói ra liền không linh nghiệm nữa, sinh nhật sau này của Đinh Trình Hâm, cũng chưa từng tề tựu đủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Văn phong
FanfictionĐinh Trình Hâm chết rồi. Mười phút trước còn hẹn Trần Hân gặp mặt, mười phút sau chỉ còn là một thi thể nát vụn nằm trước cửa công ty. Sáu người còn lại ngồi trong phòng dường như rất khác thường. Không có ai hoài nghi sao? Bọn họ quá trấn tĩnh, s...