CHAP 2

49 5 5
                                    


Choi Yu-Seong đã hy vọng về bữa tối, nhưng cuộc hẹn với cha anh ấy lại thực hiện vào bữa trưa. Đương nhiên, bầu không khí trong nhà nhất định phải rất bận rộn, náo nhiệt.

'Mặc dù vậy, sẽ chỉ có tôi và anh em nhà Jin là bận rộn ...'

Vì Yu-Seong nói rằng anh ấy sẽ bỏ bữa sáng và ăn trưa ở ngoài nên hai nữ quản lý của ngôi nhà cũng đã bớt việc hơn.

Mặc dù chỉ còn hai giờ nữa là anh phải đến dinh thự sang trọng ở Yeonhui-dong nơi bố mẹ anh sống, nhưng may mắn thay, nó cách khu biệt thự sang trọng của làng Hannam nơi anh ở không xa lắm.

'30 phút dường như là đủ, vì không phải giờ cao điểm.' 

Nhưng đến đúng giờ hẹn có vẻ cũng không hợp. 

"Chúng ta lập tức đi ra ngoài, thiếu gia."

"Cảm ơn." 

"...Không có gì." 

Rời khỏi nhà vào khoảng 11 giờ, Yu-Seong ngồi ở ghế sau chiếc xe mà Jin Do-Yoon đã chuẩn bị sẵn. Anh ấy có tâm trạng kỳ lạ khi nhìn chằm chằm vào phía sau đầu của Jin Yu-Ri khi cô ấy ngồi ở ghế phụ.

'Ngay cả khi Choi Yu-Seong hơi bị gia đình bỏ bê, anh ấy vẫn sống trong một biệt thự sang trọng trị giá hơn 5 tỷ won, đi cùng hãng xe với tổng thống Ý, có một cầu thủ hạng B làm tài xế, và để đề phòng, một người chơi hạng A sẽ hộ tống.' 

Ngoài ra, còn có khoảng 5 chiếc xe hơi xa hoa khác thuộc sở hữu của Choi Yu-Seong trong ga ra của biệt thự của anh ta. Đây là một sự sang trọng không giống ai.

Bên cạnh thực tế là anh ấy có thể chết nếu phạm phải sai lầm nhỏ nhất, cuộc sống của anh ấy thật hoàn hảo. 

"Đó mới chính là vấn đề." 

Điểm của việc có tất cả mọi thứ là gì? Chúng là những đồ vật vô ích sẽ trở nên vô dụng khi một người qua đời.

'Tôi không cần bất kỳ thứ gì trong số này, .vì vậy hãy tập trung vào việc sống một cuộc sống lâu dài' 

Anh quyết định quên đi kiếp trước. Suy nghĩ về nó để làm gì khi anh chẳng thể quay lại?

Thay vào đó, Choi Yu-Seong quyết định cống hiến hết mình cho cuộc sống hiện tại và hướng đến mục tiêu hàng đầu: sự sống còn. Chỉ riêng về tài sản, anh ta, với tư cách là một đứa trẻ mồ côi, sẽ rất hài lòng dù chỉ bằng một phần tư những gì Choi Yu-Seong có. 

"Um... Tôi có thể hỏi những gì bạn sẽ yêu cầu?" 

Có lẽ cô ấy cảm nhận được ánh mắt của Choi Yu-Seong? Yu-Ri nhìn thẳng từ ghế trước khi cô cẩn thận hỏi Choi Yu-Seong.

"Ồ, không có gì đặc biệt. Tôi chỉ muốn nói rằng từ bây giờ tôi muốn có quan hệ tốt với họ."

"...Ngài?" ("...Sir?" tui thấy nó hơi ngang nên sửa vậy nha)

Yu-Ri hoang mang, trong khi Do-Yoon ngạc nhiên phá vỡ nhân vật và vô tình đạp quá mạnh vào bàn đạp.

"Tôi là con trai ông ấy và ông ấy là cha tôi. Hỏi như vậy có lạ không?" 

(NOVEL/TRANS) Biến thành phế vật trong tiểu thuyết giả tưởngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ