"Tôi nhắc lại lần cuối, Ithaqua, Eli là con mồi của tôi.""Nếu tôi không trả thì sao?" Ithaqua hất mặt.
Ngã tư đường to tổ chảng xuất hiện trên trán Melanie. Đang yên đang lành, mạnh ai nấy bắt người, cô cũng không hề làm vướng chân Ithaqua. Cái này rõ ràng là đang cố kiếm chuyện với cô!
Ngay khi vị “Tiểu thư” vừa chuẩn bị bước chân lên sấn tới thì có một giọng nói chen ngang.
"Này hai người..."
Melanie và Ithaqua quay sang nhìn người vừa lên tiếng, Bác sĩ Emily từ từ tiến đến tỏ vẻ ngập ngừng.
"Tuy tôi không biết giữa hai người đang có mâu thuẫn gì, nhưng đây là trận đấu chung của mọi người... Tôi nghĩ hai người nên tập trung hơn."
"Phải đó!" Naib hô to, "Hai người cứ đứng cãi nhau nữa là chiến thần giải mã tôi đây giải xong hết nhé!"
"Nghe mắc ói." Norton vỗ vỗ ngực, làm bộ dạng giống như đang buồn nôn. "Thân đã sợ tiếng máy móc sao mà hay mạnh mồm quá."
"Im đi."
Về phía hai Thợ săn nọ, bọn họ thấy Emily nói đúng, chuyện riêng gì thì nên một lát nữa giải quyết sau. Nhưng Melanie không cam tâm, rõ ràng cái này đâu phải chuyện gì lớn lao. Nhìn vào đã rõ rành rành tên nhãi con đi cà kheo này muốn gây sự thôi.
Ithaqua không nói gì, chỉ hừ mũi một cái rồi xách Eli lên quăng qua chỗ Melanie rồi đi sang hướng những Kẻ sống sót khác, lạnh giọng:
"Tôi cho mấy người 3 giây để chạy."
Tất nhiên cả đám bắt đầu co giò ba chân bốn cẳng chạy tán loạn và trận đấu tiếp tục diễn ra.
Melanie ngồi xổm xuống cạnh Eli vẫn đang ôm đầu tự trị thương, thở dài:
"Ithaqua luôn xấu tính như vậy sao? Các cậu ở đây lâu cảm giác thế nào?"
"Không có đâu..." Eli ngước mặt lên nhìn Melanie, "Tên đó lúc trong trận nhìn khát máu lắm. Kiểu sau khi đánh được ai xong bắt đầu phá lên cười như điên, suốt trận toàn nghe tên đó cười thôi."
Eli lại nói tiếp.
"Nhưng mà nghe nói Ithaqua ở ngoài trận khá trầm tính. Tụi tôi có nghe quý cô Michiko bảo là cậu ta chả khác gì một đứa trẻ bị thiếu tình thương vậy. Tôi nghĩ kiểu người như cậu ta chỉ cần cưng nựng một chút là bám như sên thôi."
"Bám như sên hay lại sửng cồ lên không biết?" Xin lỗi, sau khi nghe Eli nói xong miệng Melanie tự nhiên thốt ra như vậy.
"Ithaqua nghe được chắc hai người lại combat nữa mất." Eli cười khẩy.
"Được rồi, cảm ơn thông tin hữu ích." Melanie đứng dậy phủi phủi tà váy, xách Nhà tiên tri tài ba lên treo vào bóng, "Nhưng chúng ta vẫn còn đang đấu đấy, tôi phải cho cậu ngồi yên thôi."
"Ủaaaaaaaa---"
"Ủa gì mà ủa? Tạm biệt Eli đáng yêu."
Melanie tốt bụng đứng vẫy tay theo chiếc ghế của Nhà tiên tri bay thẳng lên trời cao. Cô nghĩ chắc sau này chúng ta sẽ thân nhau lắm đây.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Identity V] Nhãi con.
Fanfiction"Chuyện thợ săn mới đến trang viên là điều rất đỗi bình thường, sau này vẫn sẽ vào đều đặn như vậy thôi." Ithaqua bày tỏ bằng một thái độ hời hợt. * "Tôi vốn là một thợ săn thiên về truy đuổi, đương nhiên sẽ không bao giờ bị tụt lại phía sau. Thế n...