Từ sau nghe cô giáo dạy trên lớp, Yeonjun bé nhỏ vẫn luôn tự hỏi thế nào là tình yêu. Nhưng mãi vẫn chẳng có cho riêng mình một đáp án đúng.
Cô giáo bảo, tình yêu phải là thứ cảm xúc đến từ hai phía, là sự lâng lâng khi hai con tim cùng chung một nhịp. Vậy, em với chú có được tính là tình yêu không nhỉ? Chú có yêu em, như cái cách mà em yêu chú không?
Yeonjun khi còn nhỏ chưa từng được mẹ kể cho nghe tình yêu là thế nào. Tuy nhiên em biết, như bố và mẹ, chính là tình yêu. Trao nhau từng cái hôn vào sáng sớm, cùng nhau chăm chút cho gia đình nhỏ, lắng nghe và nhường nhịn nhau, có lẽ tình yêu là như thế đó.
"Chú, chú đã yêu ai chưa?" Yeonjun bất ngờ lên tiếng hỏi nhỏ khiến Soobin đang đọc sách cũng phải bất ngờ ngẩng đầu lên.
"Yeonjun thì sao?"
"Chú! Em đang hỏi chú mà!"
"Tại sao lại hỏi vậy, hửm?"
"Kh-không có lý do gì cả. Chỉ là hôm nay cô giáo dạy bài đó mà em chưa hiểu nên muốn hỏi chú thôi..." Yeonjun đảo mắt sang hướng khác, lúng túng đáp lời, hy vọng chú đừng chú ý đến gò má ửng đỏ của em.
"Lại đây, tôi ôm em một chút."
"Tôi chưa yêu ai, nhưng tình yêu là thế nào mới được ấy nhỉ? Là cảm giác nhớ mong cồn cào, chỉ mong làm xong việc thật nhanh để chạy về nhà? Là lo lắng không thôi nếu trời sắp mưa mà người kia có vẻ không mang theo ô ra đường? Hay là sẽ mềm lòng với tất cả các yêu cầu của người kia khi người ta làm nũng một chút? Nếu là vậy, thì có lẽ có rồi nhỉ?"
Yeonjun nghe xong thì xị hết cả mặt xuống.
"Gì chứ! Em hỏi chú xong chú hỏi ngược lại em! Lúc đầu nói chưa, cuối cùng lại nói có... Chú đừng nói dối em đấy, trước đây chú yêu cô Mina, em nhớ rất rõ mà..." Nói rồi em thoát khỏi vòng tay chú, chạy ra gần đến cửa thư phòng rồi liền quay mặt lại, làm mặt xấu trêu chú rồi chạy đi.
Chú thật là xấu, rõ ràng đã yêu người khác mất rồi...
Soobin bật cười, bé con đáng yêu vậy hắn cũng chẳng biết nên cười hay khóc đây. Miêu tả như vậy mà chính chủ còn không nhận ra nữa hắn cũng bó tay rồi. Quay trở lại với việc đang làm dở, định đọc sách thêm chút nữa rồi cùng mèo nhỏ đi làm bánh kem. Nghe nói khi buồn bực, ăn đồ ngọt vào sẽ dễ chịu hơn đó.
Đang chăm chú đọc sách, bỗng thấy một mái đầu nhỏ cúi xuống, len lén đi vào phòng mình. Hắn vờ như không thấy, cái chính là muốn xem xem em bé sẽ giở trò gì. Được một lúc, có lẽ vì thấy chú chẳng thèm để ý đến mình, em liền đưa bàn tay nhỏ chọc chọc vào lưng chú, sau đó thì thầm:
"Nè nè, nói cho chú nghe, giờ em hỏi chú phải trả lời thật lòng, nếu không sẽ giận chú, hứ!"
"Được, tôi đang sợ lắm nè"
"Đừng giỡn, những thứ chú vừa nói..."
"Thứ gì vậy? Dạo này có tuổi rồi nên hay quên, không chừng mai sẽ quên Yeonjun luôn đó"
"Gì chứ! Linh tinh! Nè, em hỏi chú đẹp trai chút, chú vừa nói gì mà cảm xúc khi yêu đó đó... Rốt cuộc, chú có cảm xúc đó là khi ở bên cô Mina, đúng không hả?!!"
BẠN ĐANG ĐỌC
/SOOJUN/ destin ꕥ彡
FanfictionYeonjun trở thành trẻ mồ côi sau một biến cố của gia đình và vô tình được Soobin nhận nuôi. Từng cử chỉ chăm sóc, quan tâm của hắn lâu ngày khiến em rung động, nhưng Soobin sớm đã có vị hôn phu rồi.