STT 1:

579 29 13
                                    

Couple: Andree Right Hand x SlimV

Từ khóa: Thiêu thân - điên loạn - định mệnh - hạnh phúc

__

Không khí tĩnh lặng bao trùm lấy đường phố vắng tanh của London, màn sương đêm đặc quánh, lạnh lẽo. Trong con hẻm nhỏ tối tăm, phải nhờ đến ánh trăng rọi xuống mới có thể nhận ra trong nơi đó có hai bóng người đang đứng. Giữa không gian chật hẹp, đầy ẩm mốc, mùi máu tanh tưởi quen thuộc từ thân thể không còn hơi thở nằm dưới xộc lên mũi Andree. Gã hơi nhíu mày nhìn bóng lưng đang rời đi sau khi thực hiện tội ác.

Lúc đó gã cũng bắt đầu công việc xóa dấu vết được giao. Lần đầu gã thấy ngài ấy ra tay với đàn ông, thường thì đây là việc của bản thân gã. Còn ngài ấy chỉ động tay với gái bán hoa, người này có vẻ là một ngoại lệ. Nhưng Andree làm gì có thời gian để nghĩ nhiều, có người vẫn đang đợi gã từ nãy đến giờ, để em đợi thì thật tội lỗi quá.

Công việc quen thuộc nên thời gian để gã hoàn thành cũng không lâu lắm. Xong việc, gã vội vã chạy đến đầu con hẻm, bóng dáng em đang đứng đó chờ đợi gã. Nụ cười tươi lại xuất hiện trên môi em khi thấy gương mặt của người kia. Em vẫn đẹp như vậy, thiên sứ của gã vẫn rất tươi tắn. Không biết bao lần, Andree thầm cảm ơn chúa đã đưa em đến bên cạnh. Và gã phải thừa nhận bản thân may mắn hơn vạn người, một tên tay đã nhuốm đỏ màu máu lại có thể có được tình yêu của một thiên sứ.

Lần đầu gặp mặt là lần em biểu diễn tại quảng trường trung tâm thành phố. Chỉ là gã vô tình lướt qua nơi em chơi đàn trên đường trở về khu ổ chuột của bản thân. Andree không hiểu tại sao lúc đó bản thân đã dừng lại, chăm chú ngắm nhìn người nghệ sĩ kia. Trong lúc tất cả đều đang chú ý đến những nốt nhạc từ cây vĩ cầm kia thì thứ gã chú ý lại là chân dung người nghệ sĩ. Rất đẹp, đẹp đến nỗi câu mất hồn của gã. Andree đã ngẩn ngơ một lúc lâu mới nhận ra là các nốt nhạc đã tắt và em đang mỉm cười nhìn về phía bản thân.

Giật mình, gã kéo vội chiếc mũ trên đầu che đi gương mặt của mình rồi vội vàng rời khỏi đó. Qua lời xì xầm của những khán giả bất đắc dĩ xung quanh, gã biết được tên của em là SlimV. Nhưng chẳng quan trọng lắm vì sau này gã cứ luôn miệng gọi em bằng hai chữ thiên sứ, đến mức đôi khi em quên cả tên thật của bản thân.

Những lần chạm mặt sau đấy đều là những lúc Andree đang tước đi sự sống của ai đó hoặc đang lau sạch những dấu vết mà gã và ngài ấy đã gây ra. Thú thật thì ban đầu gã không thích chuyện này cho lắm. Vì chẳng thể nào biết SlimV có tố cáo gã không và cả gã không muốn để em nhìn thấy trong bộ dạng của một con thú săn mồi. Nhưng lâu dần sự cảnh giác qua đi, cả hai tiến vào một mối quan hệ khó nói, gã nghĩ đấy là tình yêu.

Tình yêu đấy, giúp gã lúc này có đủ can đảm để khoác vai em, cùng nhau sánh bước về nơi cả hai gọi là nhà.

Tất cả như một câu chuyện cổ tích khó tin, nhiều lần Andree đã nghĩ vậy. Vì bản chất cả hai chẳng có cùng xuất phát điểm, em là công tử của nhà có quyền chức, còn gã chỉ là một kẻ ở đáy sâu của xã hội. Không ít lần gã hoài nghi có phải chúa đang chuẩn bị thử thách gì cho bản thân không, gã luôn hoài nghi về sự may mắn bất thường này. Cũng nhiều lần gã đã hỏi em tại sao lại chọn gã giữa rất nhiều người ngoài kia. Lần nào cũng vậy em nhìn vào mắt gã rất lâu, mỉm cười ra vẻ bí ấn, rồi hỏi lại "Anh thật sự không biết câu trả lời à?"

[WRITING EVENT] InspirationNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ