[Loại người như cậu lúc nào cũng tung hê lý tưởng và sự hy sinh, mải mê đuổi theo sự vĩ đại. Nhưng cũng chính loại người như cậu, chưa từng biết hy sinh thật sự khốc liệt ra sao, vĩ đại rốt cuộc có hình dáng như thế nào, và liệu lý tưởng có phải luôn hoài thai sự dối trá bên trong khái niệm của chính nó hay không. Thứ duy nhất, cũng là thứ quý giá nhất mà loại người như cậu có là sự dại dột, là năm tháng dài rộng của tuổi trẻ mà cậu không thể phí hoài]
----------
Những cuộc biểu tình rồi sẽ chẳng đi đến đâu. Hệ Thống đều sẽ dập tắt chúng, bằng cách này hay cách khác.
Trong căn hầm kín tối tăm dưới lòng đất, trên trần nhà chỉ treo một chiếc đèn tiết kiệm điện vàng vọt. Giữa căn phòng, người thanh niên ngồi trên ghế, hai tay bị còng, áo sơmi trắng thấm đẫm màu máu, khuôn mặt bầm dập những vết thương tụ máu. Những đầu ngón tay tròn trịa đóng đen cặn máu, không còn móng và bầy nhầy thịt.
Đối diện anh ta, gã đàn ông mặc sơ mi đen đóng âu cùng quần tây, cà vạt trên cổ được nới lỏng, áo khoác vắt trên thành ghế. Gã vứt một tập ảnh lên bàn, ngón trỏ gõ nhẹ hai lần trên mặt bàn:
"Nhận ra hắn ta không?".
"Chưa từng gặp".
Thanh âm trong giọng người thanh niên cất lên khàn đặc.
Gã đàn ông thong thả lấy bao thuốc từ trong túi quần, rút một điếu:
"Nếu cậu xem lại ảnh con cặc của hắn ta chắc là sẽ nhận ra ngay đấy".
Người thanh niên trừng mắt nhìn gã, cứng đầu giễu cợt:
"Anh chụp cặc thằng đàn ông khác để đem về thủ dâm à?".
"Cậu biết cậu là người có khả năng đấy hơn tôi mà, ảnh thì lấy từ trong điện thoại cậu ra chứ tôi không tự chụp được".
Gã đàn ông đốt điếu thuốc, nói tiếp:
"Cả cái trường đại học nhìn thấy cậu bị đội Xanh của chúng tôi xích đi, nhưng một tuần rồi vẫn chưa thấy con hàng địt cậu cả năm trời hé mặt".
Gã bắt được trong ánh mắt đối phương vô thức để lộ một tia dao động bé nhỏ, bèn thong thả đổ thêm dầu vào bếp lửa bập bùng:
"Cậu biết lý do chúng tôi nhắm vào cậu, đúng không?".
Trẻ con chung quy vẫn chỉ là trẻ con, chỉ cần bật đúng công tắc thì đứa nào đứa nấy cũng phải gật đầu.
Gã đàn ông chẹp miệng, tay đặt bên sườn bàn, ngón tay gõ nhẹ lên thân điếu thuốc. Tàn thuốc rơi lụn vụn chưa kịp chạm đất đã lả tả tan đi.
"Ban đầu tôi còn cho rằng có thể dùng cậu để dụ hắn ta lộ diện, nhưng hóa ra cậu không chỉ vô giá trị với chúng tôi".
Cậu thanh niên giương mắt nhìn thẳng về phía người đàn ông, ánh mắt vằn vện tia đỏ không rõ đang lạc ở nơi nao giữa hoảng loạn và quật cường.
Sắp rồi.
"Cậu sẵn sàng ở tù mọt gông vì một con cặc cho cậu lên đỉnh bằng lỗ đít à? Mẹ cậu mà nghe tin thì tự hào phải biết. Chắc bà ấy sẽ thấy nhàn lắm, kỳ sau chỉ cần đóng học phí cho một mình em gái cậu và có thể sẽ dư tiền chữa cho cái phổi ung thư của bà ấy nữa".
BẠN ĐANG ĐỌC
Gã và Em
Romancegã tìm thấy một báu vật gã giấu cho riêng mình. - Thiết lập: Thế giới tương lai. Nam chính là sông sâu tĩnh lặng nhưng điên ngầm chiếm hữu, không phân rõ thiện ác, lớn tuổi hơn nữ chính khá nhiều. - Không ngược, ông chú cưng em bé như trứng mỏng. ...