Chương 14

1.5K 53 2
                                    

*Lưu ý: Điểm môn Hoá hồi cấp ba của mình toàn 0 với 2, đường cùng quá phải yêu một bạn trong đội tuyển Hoá để bạn ý làm bài kiểm tra hộ thì mới nâng điểm phẩy được, cho nên mọi kiến thức Hóa học được đề cập trong chương này đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, không có giá trị tham khảo*
----------

Đêm.

Trong phòng không bật đèn, chỉ có ánh sáng hắt ra từ ba màn hình ảo. Người ngồi trước bàn làm việc để trần thân trên đầy sẹo, cơ bắp rắn rỏi như được đúc ra từ lò rèn dù cho gã đang thả lỏng người dựa vào ghế.

Ở phòng bên cạnh, bé con của gã đang ôm gấu bông ngủ say như chó con no sữa vì quá mệt sau khi bị gã vần vò từ ban chiều, kể cả khi ăn tối cũng không rút ra.

Trên ba màn hình hiển thị rất nhiều con số và các mô hình mô phỏng ba chiều. Nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra đó chính là hệ thống đường dây điện và các mối nối điện khắp căn hộ này, mà điểm làm chốt để phân tích chính là vị trí của ấm đun nước bị nổ trong bếp ba hôm trước.

"Không tìm ra nguyên nhân sao?". Gã đàn ông lên tiếng.

Giọng nói của trợ lý ảo vang lên:

"Kết quả phân tích cho thấy nguyên nhân vụ nổ không đến từ đường dây điện âm tường hay ảnh hưởng từ bất kỳ thiết bị khác. Phán đoán cuối cùng chỉ ra hai trường hợp, một là lỗi từ phía sản phẩm, hai là trong chất lỏng đun sôi có chứa hoá chất gây nổ".

Trường hợp thứ nhất tuy rất ít khả năng nhưng không phải là không thể xảy ra. Còn trường hợp thứ hai, gã đàn ông đã tính đến. Gã đã xem lại camera giám sát trong bếp, người đun nước là đứa nhỏ. Từ hai góc camera khác nhau đều chỉ thấy nó lấy nước từ vòi, suốt quá trình không hề bị gián đoạn, đứa nhỏ cũng không bỏ gì khác vào trong ấm đun. Mà trong cái nhà này đến cả dao kéo muốn động vào cũng phải hỏi thì đứa nhỏ tìm đâu ra được chất nổ gì.

Không phải gã nghi ngờ bé con nhà mình, gã chỉ cẩn thận thôi, không thừa đâu. Đứa nhỏ thoạt nhìn hiền như cục đất thế thôi, chứ một khi đã tính toán việc gì thì rất tinh quái. Mất trí nhớ thì sao, chỉ quên tí chuyện thôi chứ có phải bị ngu đi đâu. Bị em lừa cho đi cảnh một lần rồi, bây giờ gã thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Gã đàn ông tắt giao diện mô hình, nói:

"Cài lệnh mới cho Ed: không cho cô chủ tham gia vào bất kỳ hình thức nấu nướng nào".

Gã thao tác, ba màn hình chập lại thành một, giao diện mới hiển thị một vài lý lịch cá nhân xếp thành hai hàng, bên cạnh là những bức ảnh nhận diện được trích xuất từ dữ liệu trên hệ thống camera công cộng.

Gã đàn ông nghiêm túc nghiên cứ dữ liệu, tay liên tục thao tác trên màn hình lớn, chuyển dữ liệu rồi phóng to ảnh để đối chiếu phân tích. Khi gã nghiền ngẫm suy nghĩ, hai đầu lông mày vô thức nhíu lại, ánh sáng xanh hắt lên khuôn mặt nghiêm nghị, màu sắc phản chiếu liên tục thay đổi trong đôi đồng tử lạnh nhạt.

Một hồi sau, trên màn hình cho ra hàng loạt kết quả từ dữ liệu ảnh mà gã đặt lệnh phân tích, gã khẽ "à" một tiếng trong họng, thao tác vài bước trên màn hình, ra lệnh cho Alexa:

Gã và EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ