Chương 12

1.6K 46 3
                                    

[Ngửa bài]

----------

Mỗi một người nhân bản đều có một mã số riêng. Mã số này không chỉ ở trên da thịt của họ, mà còn được khắc bên trong xương của họ, in lên trong từng mạch máu, chảy trong từng tế bào. Chỉ cần dùng thiết bị xác nhận danh tính là có thể soi ra được. Cho dù bọn họ có ngụy trang lý lịch của mình tốt đến đâu đi chăng nữa, bọn họ mãi mãi là những kẻ được sản xuất từ một cái dạ con làm bằng vi nhựa tổng hợp, sinh ra đã mang thân xác một người trưởng thành, không có quá trình lớn lên, cũng không có người thân bao bọc. Bọn họ được sản xuất để phục vụ cho mục đích của nhân loại. Khi mục đích được hoàn thành, bọn họ sẽ bị tiêu hủy.

"Những kẻ không thể khóc khi sinh ra thì chẳng xứng nổi một cái hố để chôn thây khi ngày tàn".

HJ39 quỳ trên nền đất, lời nói vừa dứt liền khạc ra một búng máu.

(Cho bạn nào không nhớ thì nhân vật này là cảnh sát người nhân bản thế hệ thứ ba, được nhắc đến ở chương 3, 4. 7 và 11, có mối quan hệ với cậu thanh niên ở chương 11, chính là người đã điều tra về nhiệm vụ thanh trừng nhiều năm trước của ông chú và cấp trên cũ của hắn mà sau đó người này bị ông chú giết để bịt miệng).

"Cá nhân tao thích hỏa táng hơn". Gã đàn ông cợt nhả.

Gã đưa mắt quan sát không gian bên trong nhà kho một lượt. Nhìn bề ngoài có vẻ là một nhà kho bỏ hoang không người lui tới, nhưng bên trong đã được dọn dẹp sạch sẽ, còn có bảng trắng vẽ sơ đồ, trên tường treo bản đồ trường học, thậm chí còn có cả bàn ghế và nệm ngủ. Đây chính là nơi trao đổi thông tin giữa HJ39 và những thành viên đứng đầu trong tổ chức sinh viên biểu tình vì quyền của người nhân bản.

"Sao mày tìm được chỗ này?".

HJ39 thều thào, khuôn mặt hắn nhăn nhó vì đau đớn, vết thương do bị bắn ở sườn đang không ngừng chảy máu.

"Hỏi em yêu của mày".

Sự bối rối thoáng qua trên khuôn mặt HJ39, hắn ban đầu không hiểu, nhưng rất nhanh sau đó đã đoán ra gã đàn ông có khả năng làm tổn hại người kia, hắn nén đau gằn giọng:

"Em ấy thì liên quan gì đến chuyện này? Mày làm gì em ấy rồi, hả!"

"Cái này phải hỏi Đội Xanh, tao chỉ đến đó lấy chữ ký thôi".

Ánh mắt HJ39 dường như nứt toác. Đều là người trong ngành, hắn biết Đội Xanh là một đám chó giữ cửa của Hệ Thống, không hơn gì một lũ tội phạm chiến tranh được mặc cảnh phục. Mọi công việc bẩn thỉu nhất mà đám cổ cồn ngồi trong tòa điều hành không muốn động tay, đều sẽ đến tay Đội Xanh.

Gã đàn ông phất tay ra hiệu cho cấp dưới. Bọn họ hiểu ý, lập tức đi ra bên ngoài nhà kho.

"Mày muốn thằng nhóc kia sống không?" Gã vào thẳng chuyện chính.

"Mày định làm gì?" HJ39 hỏi ngược lại.

Gã đàn ông lấy điện thoại ra, vừa tìm kiếm gì đó trong điện thoại vừa nói:

"Đội Xanh sẽ xử lý mấy đứa sinh viên cộm cán trong vụ này. Tao đọc lý lịch của thằng nhóc đó rồi, tham gia phong trào cũng ác liệt đấy, còn có cảm tình với phía cánh tả".

Gã và EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ