28.

7.6K 594 82
                                    

kyungjoo đứng từ trên sân thượng nhìn cảnh tượng hỗn loạn ở bên dưới chỉ nở một nụ cười mãn nguyện. park jiyeon chết một cách khó coi như vậy hoàn toàn là do quả báo mà bà ta phải gánh chịu, y không nghĩ mình có tội gì ở đây. cơn gió tạt ngang mặt đau rát, nó làm vết thương trên đầu kyungjoo nhức lên.

phải rồi, y còn một người cần phải tiễn đi xa.

kyungjoo quay trở lại giường bệnh rồi tiếp tục bày ra một bộ dạng thong thả, hoàn toàn không xem chuyện mình vừa làm là một tội ác tày trời. y cắn mấy đầu ngón tay đến túa máu, trong đầu chỉ lặp đi lặp lại một ý định duy nhất mà thôi.

khoảng chừng hai tiếng sau, đến đúng giờ, y tá từ ngoài đẩy xe chứa đầy dụng cụ y tế vào bên trong để thay miếng băng mới cho bệnh nhân. kyungjoo lợi dụng lúc nữ y tá đang bận rộn với công việc của mình, y chợp lấy con dao mổ trên khay, đạp ngã người kia xuống sàn rồi bỏ chạy hướng về phòng wonwoo.

ở bên này, wonwoo đang mải mê trò chuyện cùng mingyu mà không hay biết chuyện gì sắp xảy ra.

"anh lấy nước cho em nha ?"

wonwoo cầm miếng đào trên tay, gật gật đầu. anh cảm giác mình dần bị mingyu chăm cho béo ra, một ngày ba bữa còn thêm cả tráng miệng, kiểu gì xuất viện ra anh cũng tăng lên mấy cân. nhìn theo bóng lưng to lớn của mingyu đứng trước máy lọc nước, rót một ít nước nóng rồi đến một chút nước lạnh. cậu biết wonwoo không thích uống quá nóng, nhưng hiện tại uống nước lạnh thì không tốt xíu nào, nên tỉ mỉ từng chút một canh sao cho nó âm ấm mới thấy an tâm.

bỗng từ ngoài cửa xông vào một thân ảnh trông rất điên loạn, phá tan bầu không khí yên bình ở nơi đây. kyungjoo trên tay cầm dao mổ, ánh mắt đầy sát khí phóng thẳng về phía wonwoo. y biết nếu đâm thẳng vào tim thì chưa chắc con dao này xuyên qua được, nhưng cắt đúng động mạch cổ thì chắc chắn sẽ dễ chết hơn. không một tia do dự, kyungjoo lao người đến chỗ giường bệnh của wonwoo.

anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, dù muốn chạy đi chỗ khác để né mũi dao nhọn cũng không thể, đôi chân chưa lành hẳn khiến hành động của anh trở nên chậm chạp hơn. wonwoo biết mình không tránh khỏi, chỉ biết đưa tay lên trong vô thức để che chắn phần đầu của mình. anh nhắm chặt mắt, ngấm ngầm chờ đợi mũi dao kia chạm đến mình.

nhưng rồi có tiếng ly vỡ vang lên, anh chờ hoài cũng không cảm thấy đau đớn, chỉ có mỗi hương thơm quen thuộc hoà cùng mùi máu tanh trộn lẫn vào nhau. wonwoo choàng mở mắt, nhìn thấy mingyu đang dùng bàn tay nắm chặt lấy con dao nhọn hoắt kia. máu tươi không ngừng chảy, nhưng kyungjoo cũng không dừng tay, y cứ dồn hết lực vào con dao ghim sâu vào bàn tay ấy.

mingyu biết mình không thể duy trì thế này mãi được, đành phải động thủ mà khống chế kyungjoo. cậu dùng bàn tay bên kia nện vào dưới cằm y một cú, cơn đau như trời giáng khiến kyungjoo không thể tiếp tục nắm lấy con dao trên tay. y buông nó rơi tự do xuống đất, ôm lấy cái cằm đau điếng người. mingyu không dừng lại ở đó, cậu tặng tiếp một đòn khác vào ổ bụng của y, đá vào vào phía sau đầu gối làm kyungjoo ngã khuỵ xuống đất.

cậu đè lên người y, khoá hai tay về phía sau rồi dùng cuộn băng gạc được để sẵn trên đầu tủ mà trói tay kyungjoo lại. mingyu không chắc người này có thể mất trí đến cỡ nào, vậy nên để oan toàn vẫn là nên hạn chế khả năng hành động của y.

exception - meanieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ