Ác cảm

251 45 2
                                    

Cạch

...

"Ngươi nhìn xem, người của ngươi đang bị đưa ra để là chủ đề bàn tán kìa"

UK ngồi trên ghế hướng tay sang người phụ nữ phía xa. Ngài nói với Hoa Kỳ trong trạng thái thương thay cho con người xấu số bị gã vác đến. Nhìn mặt cô ta chẳng tình nguyện chút nào. Nói trắng ra là như đi đưa đám ấy.

"Kệ đi, cô ta sẽ chẳng để ý đâu, làm gì có tâm trạng mà để ý"

Gã còn lạ gì.

"Phụ nữ là để được tôn trọng Hoa Kỳ, ngài làm vậy có khác nào khiến người phụ nữ đó rơi vào thế khó đâu?"

France lắc nhẹ ly rượu vang trên tay nói với Hoa Kỳ làm gã chú ý đến. Hắn cười mỉm.

Hoa Kỳ suy nghĩ rồi lại bật cười.

Gã chỉ đơn giản là tò mò. Nếu France nói chuyện với cái người phụ nữ mà gã chẳng biết tên là gì đó thì sẽ như thế nào đây. Có thể là hắn sẽ chẳng còn tôn trọng nổi cái người đó đâu. Tính khí người đó là ghét người nào là sẽ nói năng không hề kiêng nể. Như thể cô ta thừa biết dù mình có làm gì thì cũng chẳng sao cả, sẽ chẳng liên lụy gì đến những thứ mà cô ta thực sự quan tâm.

Nếu là cô ta khi gặp Pháp sẽ nói là "cái câu 'Phụ nữ là để được tôn trọng' lại được phát ra từ miệng của tên đã cắt cổ mẹ mình à?" hay đại loại vậy.

Gã muốn biết rằng mọi thứ liệu có giống như suy đoán của gã hay không, vậy nên liền dùng tay ra hiệu cho người kia tiến đến chỗ mình.

Vẫy tay.

Việt Nam cầm ly rượu, bộ váy khiến cô ta không thể di chuyển, đôi mày phải nhíu lại vì khó chịu.

Váy thường bó sát với cơ thể, ngứa cực kỳ.

Đoạn, cô nhìn về phía Hoa Kỳ, vừa hay nhìn thấy gã gọi mình lại. Đôi mắt đỏ nhìn một lúc, chân lưỡng lự hồi lâu cũng quyết định nhấc lên mà đi. Được rồi, Việt Nam thừa nhận là bản thân đã ngu khi thực hiện thứ yêu cầu máu chó này.

Đáng ra nên để dịp khác thì hơn

.
.
.
.
.

Cạch.

Ly rượu vang trắng trên tay Việt Nam được đặt xuống bàn. Con mắt trái của cô ta bỗng đau nhức kinh khủng. Việt Nam nhíu mày cố gắng hạ cơn đau xuống giống như ngày thường, khuôn mặt vẫn không có vẻ gì là gặp vấn đề.

Hoa Kỳ đột ngột thấy cô ta bình tĩnh đến lạ. Vẫn là vẻ mặt đó, nhưng lại có chút gì đó miễn cưỡng? À thì, miễn cưỡng cũng phải thôi.

Chỉ là mắt trái Việt Nam bắt đầu có dấu hiệu hơi giật.

"Đến từ Châu Á sao? Quý cô là người... Uhmmm, Đông Á hoặc Nam Á phải không?"

France thích thú tay phe phẩy ly rượu trên tay mình khiến rượu bên trong nhiều lúc gần đổ ra ngoài sẽ bị trào ngược lại. Việt Nam nhíu mày, mắt trái nhìn chằm chằm vào hắn. Miệng thở hắt một hơi, vô cùng bất mãn trả lời.

"Đại loại vậy"

"Đại loại?"

Hoa Kỳ nhìn biểu cảm của France mà thấy vui. Ờ thì câu cửa miệng của cô ta đấy. Mặt hắn trông nhăn nhó chưa kìa.

[Đã ngừng cập nhật]•Countryhumans• when it begins〚Autumn Au〛Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ